DTV eBook - Mượn Sách Truyện Tiểu Thuyết Văn Học Miễn Phí Tải PRC/PDF/EPUB/AZW

akishop
Ủng hộ để truy cập kho ebook Google driveTẠI ĐÂY

Tôi từng bị chính chồng mình phản bội, cảm giác đó được lặp lại,thế nhưng tại sao lần này nó lại có cảm giác đau long hơn những lần trước rất nhiều...nỗi đau chồng chất nỗi đau, có lẽ trong long tôi lúc này đã nhận ra sự yêu Phong , không phải chỉ vì anh ấy là bố của con mình mà có lẽ tôi thích từ lâu nhưng tôi chẳng giám nói ra , tôi cũng khong khác gì những cô gái khác , những cô gái cũng thích anh ta nhưng không phải vì tiền mà vì nụ cười và cử chỉ của con người đó...nước mắt lăn dài tôi vội vã bắt xe trở về ...trên xe tôi cứ ôm mineengjđể không phát ra thành tiếng, người phụ nữ tại sao luôn bị đàn ông trà đạp ,tại sao vậy...tôi đâu có làm gì sai,tại sao lại đối sử với tội như vậy...

Tiếng khóc của Vân trên xe kèm hình ảnh Phong đang ngồi như mất hồn trong khách sạn như nói lên rằng tất cả đang lạc mất nhau thật rồi. phong rũ hết tóc,vẻ bóng bẩy giờ đây thay bằng trạng thái suy sụp...Hương đến ôm từ phía sau.

Hương:em xin lỗi chỉ vì em quá yêu anh...(P đứng dậy gạt tay Hương)

-đừng bám lấy tôi như một con đỉa vậy, cô thấy tôi đã có gia đình và tôi chưa nghĩ sẽ bỏ vợ để đi theo vài cô gái như cô rất nhiều

-anh không trân trọng em sao Phong ,em đã trao cho anh tất cả những gì em có,tại sao anh không trân trọng em mà lại trân trọng một cô gái như chị ta,chị ta đã từng có chồng rồi ,chị ấy khong xứng với anh

-im mồm lại, đồ ranh con, mày thì biết cái quái gì về gia đình tao,mày đã tìm hiểu rõ về nhà tao vậy rồi cơ à

-em chỉ nghe nói thôi

- tao không tin mày có ý đồ gì...

-em yêu anh và không hề có ý đồ gì, xin anh hãy tin em...

-thật kinh tởm, tránh xa tao ra (gạt tay)

-lỗi không phải riêng em, là do anh nữa mà, tại sao anh làm em không thể quên được anh ...

-vậy thì chết đi là có thể quên được...

Phong đứng dạy ra bên ngoài lên chiếc xe sang màu đỏ mui trần phóng đi ,Hương chạy theo khóc lớn "em không bao giờ buông anh, em hứa đáy đồ tồi "

Phong trên xe ấn gọi cho Vân nhưng vân tắt máy đi k nghe, P nhắn tin " em ở đâu anh qua đón em "... không hồi âm Pgoij lại..vẫn không hồi âm, anh ta đang dừng đèn xanh đèn đỏ rồi đập vào vô lăng " chết tiệt " ...Gương mặt Phong đỏ lên, anh ta gục đầu xuống.." mình sao lại thế này, mình đang không còn là mình nữa...

Tôi trở về nhà mẹ chồng thấy tôi mắt đỏ hoe bà gặng hỏi " có chuyện gì vạy "

-có chút chuyện bên ngoài thôi ạ

-ổn cả chứ

-con ổn

-để mẹ bảo lái xe đưa con về

-vâng cảm ơn mẹ...

Tôi ôm gấu ra về , về đến nhà tôi thu giọn đồ đạc , thấy con bỏ trong nhà chơi đồ chơi quen thuộc, tôi ngồi xuống bật khóc...

Mẹ con mình có thể đi đâu được đây, dù đi đâu thì bố con cũng sẽ tìm ra , mẹ muốn kết thúc rồi con...

Tôi nhìn gấu sẽ có nguy cơ mất bố mẹ giống như Bin tôi lại đau long hơn khi không muốn gặp lại, mẹ có thể hạnh phúc khi rời khỏi nơi đây nhưng con sẽ là một đứa trẻ không có bố hoặc không có mẹ ...mẹ buồn lắm con ơi ( tôi ôm con mà tủi than khóc)

Phong phanh xe gấp trước cửa nhà , anh ta vội vàng chạy lên phòng, khi mở cửa phòng thấy Gấu đang ngủ ngon lành trong cũi anh ta vội trang sang phòng mình , đèn ngủ mập mờ, anh thấy Vân ngủ trên giường lúc này Phong mới thở phào nhẹ nhõm..lại gần giường Phong khẽ cửi áo sơ mi để than trần rồi choàng áo ngủ..anh ta nhẹ nhàng ôm vợ mình .. "em ngủ chưa"

Tôi chưa ngủ nhưng vẫn nhắm mắt không tra lời Phong , anh ta cứ vén tóc hôn lên cổ tôi, má tôi định hôn môi thì tôi mở mắt..

Tôi: nếu anh làm vậy nữa thì tôi ra chỗ khác ngủ

-anh thật sự xin lỗi sẽ không có lần nào nữa , anh hứa..

-đừng hứa, tôi không giám nhận lời hứa của anh, tôi cũng chẳng có tư cách gì cấm anh qua lại với cô gái khác , tôi có nói rồi khi nào anh yêu ai rồi tôi sẽ ra đi ,ngày mai tôi sẽ (đang nói Phong hôn lên môi tôi ghì chặt mặc cho tôi đẩy dãy đạp)

Đến khi buông tôi thở hổn hển

Phong: không đi đâu hết

-anh coi tôi là gì vậy P,mới cưới thôi cuộc sống hôn nhân con dài nhưng anh đã qua đêm với người phụ nữ khác, tôi sẽ có tuổi, sẽ già đi, và sẽ chẳng bao giờ giữ được kẻ đào hoa như anh, vậy nên tôi kết thúc nó sớm trước khi quá muộn

9e010a1f27eb174962de82f4d8aa9902

-anh qua đêm với cô ta đúng 2 lần anh thề, anh không có ý gì cả chỉ là sinh lý

-anh có say không khi ngủ với anh ta có say không

-không ( P thở dài rồi nhìn sang nơi khác)

-vậy là anh hoàn toàn tỉnh táo , nếu người đàn ông nào cũng vì sinh lý mà như anh mà ra ngoài xả xong rồi về thì giây phút đó cái gia đình của người đàn ông đó thực sự đã đổ vớ rồi...

-anh chưa bao giờ phải giải thích nhiều nhưng anh hứa với em đây là lần cuối cùng anh trải nghiệm, anh sẽ không bao giờ làm vậy nữa...

-anh có làm hay không chỉ anh mới biết, tôi có muốn biết cũng chẳng được ...( tôi quay đi chum chăn lên rồi khóc trong chăn..."

Phong thấy vợ khóc trong chăn định ôm nhưng lại thôi..anh ta lặng lẽ nằm xuống nằm nghe tiếng Vân khóc thấy suốt ruột quay ra rúc vào lung vân.. anh trong long chỉ có em, anh hứa danh dự với em, lấy con ra anh thề độc anh không bao giờ làm gì có lỗi sau lung em, anh xin em đấy đừng khóc nữa.

Tôi vẫn nằm yên chẳng trả lời , cũng chẳng tỏ ra bất cứ thái độ nào .Ngay hôm sau tôi tỉnh dạy đã thấy Phong dạy trước đang bế con ở dưới nhà, anh ta dạy từ rất sớm, thấy tôi đi xuống, anh bế gấu cười trước mặt tôi...

Phong: nay anh nghỉ làm anh muốn dành thời gian cho hai mẹ con ..

-anh không cần gượng ép tôi sẽ đi, tôi muốn cả hai suy nghĩ them về cuộc hôn nhân này...

-em có thể đi còn con thì sẽ ở lại với anh

-anh ... anh đừng nói kiểu cùn như thế, con còn nhỏ tất nhiên đi đâu tôi sẽ mang nó đi

-cô gân cổ với tôi đấy à

-vậy thì phải hạ giọng trước kẻ như anh chắc

-như toi thì làm sao

-anh là kẻ bệnh hoạn, đồ ăn tạp

-chính vì bẹnh hoạn nên tôi mới quen cô đấy

-anh nói gì,... anh nói vậy mà nghe được à

-k đúng à, nếu không vì tôi bỏ tiền để qua đêm với cô thì có quen nhau không?

-anh đừng nói nữa, nếu như có ngày nào đó anh thích cô gái nào cũng sẽ bỏ tiền qua đêm như vậy đúng không

-đúng chính xác đó là con người tôi rồi chẳng có ai có thể thay đổi được

Phong nói tức giận tồi thấy Vân đỏ mắt, anh ta biết mình đã nói những lời khong đúng trong lúc giận dữ.. Vân gật đầu trước câu nói của Phong vẻ như chấp nhận câu nói của Phong

Tôi quay lên phòng sách 2 bộ quần áo rồi đi xuống...

Tôi: phiền anh chăm con tôi sẽ quay về đón sau ( P giữ tay vân)

-anh đang cố gắng sửa lỗi sai của mình, anh tức giận nên chỉ nói vậy thôi

-không anh nói đúng trong mắt anh tôi mãi là cô gái cave rẻ tiền trao đổi thể xác lấy tiền , thế nhưng anh quên rằng tôi từng nói với anh " tôi có lòng tự trọng của riêng mình..."

-hãy bỏ qua lần này đi em, anh không có ý đồ đó, anh sẽ bỏ bản tính đố, anh hứa đấy...

-khi nào trong long anh có tôi thì có lẽ anh đã chẳng bình thường mà lên giường với cô gái khác , để yêu một người khó lắm chồng ạ ( tôi gạt tay P ra rồi quay mặt đi kệ anh ta đang bế con )

Tôi về nhà mẹ đẻ , căn nhà khang trang được anh ta mua tặng bố mẹ vợ, trên con phố đắt đỏ, trung tâm của những quán café

Mẹ: mẹ gấu sao lại về mọt mình...

-mẹ con có lẽ lại một lần nữa thất bại trong hôn nhân

-nói linh tinh cái gì thế, mới cưới mà sao lại có chuyện rồi

-con mệt mỏi quá mẹ à, hết chuyện này lại tói chuyện khác, kể từ ngày gặp anh ta, chuỗi ngày con sống giống như địa ngục , lo lắng sợ hãi nhiều hơn cả tình cảm, con sợ con ngươi ấy, sợ dần dần rồi mẹ à...

-ngay từ khi lấy mẹ biêt scon đã lép vế, mẹ biết con vì thằng gấu mà chấp nhận cưới, thé nhưng khi con đã đưa ra quyết định dó con phải sống với nó, lựa chọn là ở bản thân con , p là một chàng trai hoàn hảo, hãy giữ chồng và nói chuyệ với chồng bằng cả trái tim , sẽ có ngày cậu ta nhậ ra tấm lòng của con...

-con sợ không có ngày đó đâu mẹ à, con giờ trong đầu con mông lung lắm chẳng suy nghĩ được gì...anh ta dối với con mãi là hai bờ vực cách xa nhau

-cứ nghĩ nghu thế thì sao hòa hợp được ..phải nghĩ thoáng ra con ạ, đàn ông không thể thay dổi một sớm một chiều, mẹ tin là như thế con ạ

Phong ngồi trong nhà buồn thiu, điện thoại reo lên số của Tuấn...

Tuấn: sao gọi từ sang không bắt máy thế

-bận trông con

-kinh nhi, nhà mày thiếu gì giúp việc mà phải trông con...

-bố chăm con không tốt hơn ak

-thôi đi ông đừng òng vo, đêm tao bay rồi làm vài chén đi.

-ok,,,

Tuấn và Phong hẹn nhau tại quán bar , rót cho phong ly rượu tuấn thấy phong thở dài

Tuấn: lại có chuyện gì à

-uk có chút chuyện gia đình

-sao thế mới cưới đã xay ra chuyện gì , đừng nói với tao là mày chán vợ rồi nhé.

-không có, đang cãi nhau

-vì lý do gì tao biết được không, vì tiền hay vì

-vì gái , mẹ kiếp chả biết ma xiu quỷ khiến thế nào tao ngủ với một con bé, nó dến tận nhà tao

-dã man, lúc ý thi ma nào xiu, bệnh máu gái trong người thagwf nào chả có, nó co sđẹp không

-nó còn trinh

-ồ, thật à

-chính vì thế nên tao không muốn quá phũ phàng, có thể nó ít tuổi nên không suy nghĩ

-tao nghĩ là tao với mày chỉ khi nào gặp đúng người mình thực sự yêu thì sẽ khác, có lẽ cả đời chả bao giờ gặp được...

-trước tao cứ nghĩ tao yêu trang lắm thế nhưng sau khi bị cô ta gạt bỏ tao cảm thâý không còn tin đàn bà , đàn bà chỉ là thứ phù phiếm để tao xả.

-vậy sao mày còn cưới Vân khi mà như mày nói chỉ xả, cô ấy cũng không phải cao sang gì, tao nghĩ mày

-tao không yêu vân tao chắc chắn đấy, chỉ là tao và cô ấy có thứ gì đó ràng buộc mà tao khó có thể nói, không phải vì đứa con , nó như định mệnh dù thế nào cũng gặp lại nhau và tao muốn Vân làm vợ tao, chỉ vậy thôi

-vậy chúc mày tìm được cô gái cuối cùng của cuộc đời , đàn bà khi họ hiện ra họ ghen là quá bình thường mày không xđ yêu thì sao phải buồn,

-chẳng hiểu sao thấy Vân bỏ đi tao lại thấy day dứt , dù cho từ trước đến nay chẳng có người đàn bà nào giữ được chân tao cả

- dù sao thì lần này mày cũng đã sai rồi

-phải do tao

Tôi trở về nhà chồng cũ thăm con trai..tiếng mẹ chồng cũ nói xa xả vào cô con dâu mới

Mẹ manh : cả ngày ra vào ngưa mắt , động tý là kêu mệt với khó thở rồi đi viện, biết lấy cái loại bệnh tật này đéo bao giờ tao cho lấy...

Mời các bạn đón đọc Kiếp Đàn Bà của tác giả Tống Thị Phương Anh.

Giá bìa 100.000   

Giá bán

49.000 

Giá bìa 100.000   

Giá bán

49.000