“Anh xem hạt cà phê này.” Ngón tay mảnh khảnh của cô nhặt lên một hạt nhỏ màu nâu, trong không khí vị đắng nhàn nhạt lan tỏa. “Tương lai của nó như thế nào, còn phải xem cách người ta rang sấy, phối liệu [phối hợp nguyên liệu], có thể sẽ rất phức tạp.”
Cô cười nhẹ, thời gian thấm thoát như thoi đưa, dường như chẳng có cái gì lưu lại dấu vết, lại dường như trước mắt chỗ nào cũng có vết tích.
Cô ngồi đối diện người đàn ông ấy, sắc mặt thâm thúy, góc cạnh rõ ràng. Anh nhấp một ngụm cà phê chanh – vị chua của nước quả, vị đắng của cà phê, vị cay của rượu Brandi, vị ngọt của mật ong…
Thế nhưng, anh có đủ kiên trì!
***
Đã đọc qua rất nhiều truyện, nhưng đây là lần đầu viết review, cảm giác cũng là lạ.
Đây là một câu truyện có mô tuýp không hề xa lạ, nhất là với những người đọc ngôn tình lâu năm. Bạn có thể đã từng đọc qua rất nhiều câu chuyện tương tự như thế này.
Một câu chuyện ngắn gọn , 18 chương và 7 ngoại truyện, nhẹ nhàng, sủng, và nó có lẽ sẽ không phù hợp với các sắc nữ ưa ăn thịt vì truyện này là thanh thuỷ văn :)).
Lôi thôi dài dòng quá rồi, bây giờ vào đề:
Một ly cà phê tình yêu, một ly cà phê gắn cuộc đời hai con người lại với nhau.
Nam chính Hàn Tự Dương cũng như bao nam chính ngôn tình mà bạn đã gặp. Với sự trầm ổn, lạnh lùng, kiên nghị, đi đến đâu anh cũng toả ra một loại khí chất bức người, hấp dẫn mọi sự chú ý. Vì vậy đương nhiên ong bướm vây quanh người cũng không phải chuyện gì lạ.
Nữ chính Lí Quân Mạc, làm công việc quản lí trong một khách sạn năm sao. Quân Mạc so với Liêu Khuynh Nhã xinh đẹp, luôn toả sáng mọi nơi, so với mĩ nữ Hứa Ưu tự tin, chuyên nghiệp, hay với cô bé thực tập sinh ngọt ngào Miêu Mạn, cô hoàn toàn không có gì nổi trội, nhưng ở cô luôn một khí chất bình thản, ung dung, an tĩnh, không quá nổi bật nhưng hấp dẫn ánh mắt người khác. Lí Quân Mạc khiến mình nhớ đến lời cô giáo dạy văn từng nói: “Một người phụ nữ không cần phải quá xinh đẹp, nhưng phải có sự hấp dẫn.”
Cô chưa bao giờ yêu thích công việc của mình, nhưng cô luôn cố gắng hoàn thành nó một cách tốt nhất. Cô là một người con gái thông minh, giỏi giang, biết co biết giãn đúng lúc, bình tĩnh đối mặt, giải quyết mọi việc trong khách sạn một cách ổn thoả.
Quân Mạc rất thích đến quán cà phê dưới nhà ngồi, cô luôn mong muốn tự mình mở một quán cà phê, nhưng đáng tiếc là không thể thực hiện được. Mỗi lần đến quán, Quân Mạc luôn tìm một ví trí cạnh cửa sổ, bên cạnh là cốc cà phê thơm ngát, mở máy tính xử lí công việc, thi thoảng thì viết tiểu thuyết. Đây cũng là nơi mà cặp đôi chính của chúng ta gặp nhau.
Hàn Tự Dương gặp Lí Quân Mạc khi cô giúp chị chủ quán đưa cà phê đến cho anh. Giọng nói của cô là ấn tượng đầu tiên của anh về cô. Một cô gái rất bình thường nhưng chỉ cần một cái liếc mắt đã khiến anh nhớ rõ.
Sau đó, anh gặp lại cô tại khách sạn nơi cô làm việc, giống như số mệnh đã an bài.
Nhiều năm sau, khi đã kết hôn với Quân Mạc được hai năm, Hàn Tự Dương luôn cảm thấy bộ dáng của cô không được gọi là xinh đẹp, nhưng lại không hề khiến anh chán ghét cô lấy một lần.
Anh rất kiên trì trong việc theo đuổi cô, anh luôn nghĩ rằng, chỉ cần mình kiên trì là có thể có được. Quân Mạc rất nhạy cảm, thấy được thái độ không bình thường của anh đối với mình, cô luôn cố gắng duy trì khoảng cách đúng mực, không dám vượt quá. Không phải cô không thấy cảm động trước tình cảm của anh, mà vì đã một lần thất bại trong mối tình đầu thời đại học, cô đóng chặt cánh cửa trái tim mình, vì cô sợ, khi đã trao đoạn tình cảm này đi, cô không dám chắc sau này sẽ thay đổi như thế nào. Trước đây cô luôn chìm đắm trong ảo tưởng về mối tình ấy, thậm chí hối hận vì đã chia tay anh ta một cách chóng vánh. Nhưng cái gì đã trôi qua thì sẽ biến thành quá khứ, con người vẫn phải tiếp tục tiến lên.
Khi hai người cách xa nhau hàng trăm cây số, Hàn Tự Dương chỉ có thể mượn rượu mới có dũng khí gọi điện cho cô, nhưng tất cả mọi lời muốn lại chỉ biến thành ba chữ: “Anh nhớ em.”
Câu nói mà mình thích nhất đó là: “Em không cần cử động, chỉ cần chờ anh chậm rãi đi đến, em nhất định phải kiên trì hơn anh.”
Cuối cùng, sau một biến cố, họ cũng tìm về được với nhau.
Có thể Hàn Tự Dương và Lí Quân Mạc chưa bao giờ nói những lời như: “Anh yêu em” “Em yêu anh”, những có lẽ những hành động, những tình cảm, sự quan tâm lẫn nhau dù nhỏ nhặt của hai người còn quý giá hơn ngàn lời nói.
Truyện có một điểm khiến mình hơi thất vọng đó là đất diễn của các nhân vật phụ hơi ít, nếu truyện dài hơn thì có thể khai thác sâu hơn.
Nói chung đây là một câu chuyện rất nhẹ nhàng, không có sóng gió, không có tiểu tam hay gì cả, khá ấm áp, hợp với gu của mình, :))))
Mẫn Mẫn
***
Chương 1: Cà Phê Latte (拿铁咖啡)
Chương 2: Cà Phê Ireland (爱尔兰咖啡)
Chương 3: Cà Phê Viên (Vienna Coffee — 维也纳咖啡)
Chương 4: Cà Phê Olay – Café Au Lait (Cà Phê Âu Lôi — 欧蕾咖啡)
Chương 5: Cà Phê Than Cháy - 碳烧咖啡
Chương 6: Cà Phê Hawaii (Hawaii Coffee – 夏威夷咖啡)
Chương 7: Cà Phê Java (Trảo Oa Cà Phê -爪哇咖啡)
Chương 8: Cà Phê Vanilla (香草咖啡)
Chương 9: Cà Phê Cappuccino (卡布基诺咖啡)
Chương 10: Cà Phê Con Panna (Espresso Con Panna – 康宝兰咖啡)
Chương 11: Cà Phê Mandailing – 曼特宁咖啡
Chương 12: Cà Phê Chanh (Lemon Coffee – 柠檬咖啡)
Chương 13: Cà Phê Bạc Hà (Mint Coffee – 薄荷咖啡)
Chương 14: Cà Phê Cam Ý – 橙意咖啡
Chương 15: Cà Phê Gloria 光环咖啡
Chương 16: Cà Phê Mocha (摩卡咖啡)
Chương 17: Cà Phê Calypso (加力普索咖啡)
Chương 18: Cà Phê Caramel Macchiato (焦糖玛其朵咖啡)
Chương 19: Ngoại Truyện Nhỏ
Chương 20: Tiramisu (提拉米苏)
Chương 21: Rượu Chivas
Chương 22: Trà Ceylon
Chương 23: Ngoại Truyện: Ngày Quốc Tế Thiếu Nhi
Mời các bạn đón đọc
Ly Cà Phê Tình Yêu của tác giả
Vô Xứ Khả Đào.