Để tranh đoạt bản in đầu tiên Những năm cuối đời, Toshio từng ra tay hãm hại cô chủ tiệm xinh đẹp, gây thù chuốc oán với Biblia, nhưng lần này hắn lại xuất hiện với tư cách khác, tư cách người ủy thác.
Và nhờ cậy một chuyện không thể tin nổi, là truy tìm một bản Những năm cuối đời còn quý giá và hiếm có khó tìm hơn bản in đầu tiên, vì trên đó có bút tích của Dazai Osamu.
Trong lúc theo cô chủ tiệm đi làm nhiệm vụ, thanh niên trông tiệm đã đào bới được một sự thật không sao tưởng nổi, có liên quan đến ông của họ vào bốn mươi bảy năm về trước.
Quá khứ bắt đầu tái hiện một cách dị kì. Những bí ẩn tuần hoàn rốt cuộc là ngẫu nhiên hay tất yếu? Và kẻ đứng đằng sau tất thảy lại là ai?
***
Tiệm Sách Cũ Biblia gồm có:
***
Mikami En Sinh năm 1971 tại thành phố Yokohama thuộc tỉnh Kanagawa.
Tác phẩm đầu tay là Dark Violet do Dengeki Bunko phát hành.
Lĩnh vực sáng tác của Mikami trải rộng từ thể loại kinh dị cho đến kì ảo. Văn phong tỉ mỉ và trau chuốt đã thu hút được đông đảo độc giả trung thành.
***
1
Dưới nắng gắt, trông hoa cẩm tú cầu cứ là lạ. Loài hoa với phiến lá to bóng và màu sắc rực rỡ thế kia thì phải nở ở hòn đảo phương Nam nào chứ nhỉ.
Tôi nép vào bóng đổ xanh lục và xanh lam um tùm, nhìn con dốc thoai thoải không một bóng người. Hôm nay trời đẹp, chẳng mấy khi được một ngày thế này trong tháng Sáu. Mùa mưa vừa đi qua mà thời tiết đã nực nồng tới mức khiến tôi chợt tự hỏi, hè sang rồi sao? Từ nãy đến giờ tôi phải lau mồ hôi đến mấy lần.
Tôi đang ở gần một ngôi chùa tại Hase, Kamakura. Nói đến cẩm tú cầu thì phải nhắc tới Kita-Kamakura với Meigetsu-in[4] lừng danh, nhưng quanh đây cũng chẳng thiếu. Thổ nhưỡng khí hậu đều thích hợp với cẩm tú cầu, nên không cần nhiều công chăm bón, hoa cũng vẫn nở tưng bừng.
Tuy nhiên, vào một ngày nóng nôi thế này, tôi tới Hase không phải để ngắm cẩm tú cầu bên đường. Tôi đang chờ một người, người ấy sắp đến tảo mộ trong ngôi chùa ở đầu dốc, người ấy một năm trước đã khiến cô chủ tiệm sách cũ ở Kita-Kamakura bị thương nặng. Người ấy chính là Tanaka Toshio, một kẻ đam mê sách cũ khá nguy hiểm.
Mọi chuyện bắt đầu từ năm ngoái, khi Tanaka ghé vào tiệm sách cũ Biblia ở Kita-Kamakura. Anh ta ráo riết theo dõi Shinokawa Shioriko, tìm mọi cách giành lấy bản in đầu tiên Những năm cuối đời của Dazai Osamu từ tay cô, cuối cùng đẩy cô ngã cầu thang.
Biết rõ anh ta cứng đầu cứng cổ, Shioriko đã cẩn thận ngụy tạo một cái bẫy trong lúc còn phải nằm trên giường bệnh. Cô đã dụ Tanaka, bấy giờ đang dùng tên giả Kasai Kikuya để ra vào tiệm, rồi tự tay đốt cuốn Những năm cuối đời giả mà cô đã chuẩn bị trước cho anh ta xem.
Tanaka bị bắt. Anh ta cho rằng ấn bản đầu tiên mình hằng tìm kiếm đã tan thành tro bụi, nên ngoan ngoãn chịu tội. Nhưng...
Mười ngày trước, một lá thư được ném vào tiệm sách cũ Biblia. Nội dung ngắn gọn, “Tao biết mày đã đánh tráo cuốn Những năm cuối đời. Liên lạc với tao ngay.” Tên người gửi là Tanaka Toshio.
Tôi không biết người gửi có thực sự là Tanaka không nữa. Tất nhiên chỉ cần chúng tôi mang nộp cho cảnh sát, họ sẽ làm rõ vấn đề ngay. Nhưng chẳng may quá trình điều tra sơ hở này khác, tin tức lọt vào tai Tanaka, anh ta lại bám riết không tha Shioriko mất thôi. Cũng chính vì lý do ấy mà trừ tôi, Shioriko chưa từng tiết lộ cho ai biết bản in đầu tiên Những năm cuối đời vẫn còn nguyên vẹn.
Thành thử, người duy nhất được Shioriko chia sẻ toàn bộ câu chuyện là tôi, giờ phải đứng chờ anh ta thế này. Sau phiên xét xử, Tanaka được bảo lãnh và rời khỏi trại tạm giam. Hôm nay là ngày giỗ ông nội, chắc chắn anh ta sẽ có mặt ở Hase này. Tôi muốn hỏi chính anh ta về lá thư, dù không tự tin rằng sẽ tìm hiểu được thông tin cần thiết, nhưng dù sao cũng phải thử đã.
Tôi là Gora Daisuke, nhân viên của tiệm sách cũ Biblia từ năm ngoái. Tôi được Shinokawa Shioriko nhận vào làm khi đang lông bông không tìm được việc sau khi tốt nghiệp đại học. Tôi vốn chẳng biết gì về sách, chưa nói đến sách cũ. Không phải tôi ghét đọc sách, chỉ là cơ địa tôi không thể đọc chữ in liên tục trong thời gian dài. Vì thế ở tiệm, tôi là chân sai vặt theo đúng nghĩa đen.
Bên cạnh việc kinh doanh bình thường của tiệm, tôi còn là trợ thủ cho Shioriko trong các vụ phá giải bí ẩn liên quan đến sách cũ. Suốt mười tháng qua, tôi ở bên và có dịp quan sát diện mạo chưa ai biết đến ấy của cô.
Tôi rất phẫn nộ với kẻ đã viết lá thư. Một mặt, tôi không muốn để cô chủ tiệm của mình gặp bất kì nguy hiểm gì. Mặt khác, là vì lý do cá nhân...
Tôi yêu Shioriko.
Hai tháng trước, tôi đã ngỏ lời với cô. Thấp thỏm chờ đợi mãi, đúng lúc cô nhận lời thì lá thư nhảy bổ vào. Nó khiến tôi không sao vui vẻ tập trung yêu đương được. Chúng tôi cùng bàn cách giải quyết, kết quả hôm nay tôi mọc rễ ở đây, đợi tên bị cáo vừa được bảo lãnh.
Đứng bất động hồi lâu đâm mỏi, tôi vươn vai, chỉnh lại chiếc túi đeo chéo bên sườn. Mới thả lỏng vài giây đã không nhận ra có người lại gần, cho đến khi người đó lên tiếng.
“Gora à?”
Á, tôi gật đầu, cũng không nghĩ ra cách chào hỏi nào khác.
Tanaka Toshio hơi gầy đi, tay đang cầm hoa viếng, sơ mi trắng sáng chói một cách kì lạ. Đôi mắt lạnh của anh ta vẫn thế, chỉ khác là mái tóc xoăn vốn rất ấn tượng đã cắt ngắn đến mức nhìn thấy cả da đầu. Trông bề ngoài, Tanaka là một thanh niên đẹp trai dịu dàng, không có vẻ gì là loại sử dụng bạo lực. Ngay cả tôi vốn thường xuyên gặp mặt cũng không nhận ra điều đó.
“Tôi nghĩ mình không cần hỏi cậu ở đây làm gì đâu nhỉ?”
Tanaka cười gượng. Anh ta đã biết tôi sẽ đến tìm ư? Vậy người gửi lá thư đó chính là anh ta rồi.
“Cậu đến canh chừng tôi hả? Xem tôi có ngừng tiếp cận Shinokawa Shioriko thật không?”
Tôi nuốt tiếng thốt bất ngờ lại. Tôi chưa hề nghĩ đến chuyện canh chừng anh ta.
“Cậu không cần lo linh tinh. Tôi không lại gần cô ta nữa đâu, bằng không sẽ bị lôi về trại tạm giam mất.”
Dứt lời, Tanaka bước về phía cổng chùa. Phân vân một thoáng, tôi đi theo anh ta. Tôi cũng đã định là sẽ đến thăm mộ rồi, dù không phải là đi với Tanaka. Bà tôi và ông anh ta là chỗ quen biết cũ, thậm chí còn liên quan sâu xa đến bản thân tôi. Nhưng là chuyện xưa cũ gần năm mươi năm trời, giờ có muốn kiểm chứng cũng không thể.
“Cậu đến đây, ngoài việc canh chừng chắc cũng còn việc khác?”
Tanaka vẫn nhìn thẳng ra trước, nhỏ giọng hỏi. Tôi đã chuẩn bị tinh thần, nên bắt đầu câu chuyện đúng như đã bàn bạc trước với Shioriko.
“Ngày 26 tháng Năm, anh có đến Kita-Kamakura không?” Tôi hỏi mà không rời mắt khỏi Tanaka, cố gắng bắt lấy mọi phản ứng dù là nhỏ nhất. “Hôm ấy, người ta bắt gặp ai đó giống anh lảng vảng gần Biblia.”
Tôi không đả động đến lá thư, dù sao tôi cũng không muốn để lộ quá nhiều thông tin.
“Không thể nào. Tôi không hề đến đó. Chắc người ta nhìn nhầm thôi.”
Tanaka dứt khoát phủ nhận, thậm chí còn lắc đầu như muốn nói, thật ngớ ngẩn. Tôi không nhận thấy dấu hiệu nào là dối trá, nhưng để chắc chắn, tôi nhấn mạnh thêm.
“Thật không?”
“Thật chứ. Ngày 26 còn chưa xong thủ tục bảo lãnh, tôi vẫn ngồi trong trại tạm giam, đến Kita-Kamakura sao được? Cậu cất công tới tận đây tìm tôi chỉ để xác nhận chuyện vô nghĩa như vậy thôi hả?”
Câu này kiểm chứng được, nên chắc Tanaka không nói dối. Nhiều khả năng hôm ấy anh ta thực sự vẫn ở trại tạm giam. Tất nhiên nếu có đồng phạm thì thừa sức nhờ họ ném thư vào tiệm, nhưng tôi đã đến theo yêu cầu “Liên lạc với tao ngay” rồi thì Tanaka cũng không cần phải giả ngơ chứ nhỉ! Còn một khả năng nữa...
Ai đó mạo danh Tanaka để gửi thư.
Nếu vậy thì thật bất thường. Tại sao lại phải mạo danh anh ta? Chưa kể người viết thư còn nắm rõ bí mật của Shioriko. Người này là ai, làm sao biết được?
“Cậu đến tìm tôi đúng lúc đấy. Vì tôi không được phép chủ động tiếp cận Shinokawa. Mà tôi cũng không định tiếp cận nữa, nhưng tôi lại đang có chuyện muốn liên lạc với hai người.”
Tanaka bước thoăn thoắt trên con đường rải đá dẫn vào chùa, tôi vội vã theo sau.
“Anh muốn liên lạc với chúng tôi làm gì?”
“Tôi trước vẫn muốn nhờ Biblia tư vấn về sách cũ. Đại khái như vụ tìm sách cho ông Shida ấy. Chẳng phải tiệm có tiếng mảng này lắm à?”
Shida là người vô gia cư kiêm hành nghề sedori sống ở Kugenuma. Ông là khách ruột của tiệm sách cũ Biblia, cũng là người quen của Tanaka. Đúng là tôi và Shioriko từng giúp ông tìm lại cuốn bunko bị lấy trộm. Nói mới nhớ, dạo gần đây không thấy bóng dáng ông đâu cả.
“Thỉnh thoảng cô ấy cũng nhận tìm hiểu những vụ như vậy.” Tôi ngập ngừng đáp. “Trường hợp của anh thế nào?”
“Tôi có một cuốn sách muốn cô cậu tìm hiểu giúp đã qua tay những ai, giờ đang ở đâu. Tất nhiên tôi sẽ gửi thù lao đàng hoàng, cho Shinokawa Shioriko và cậu.”
Tôi không biết nên nói gì. Sau tất cả anh ta lại còn định nhờ cậy Shioriko sao? Nhờ người mà chính mình đã làm trọng thương?
“Đề nghị của anh...”
Tôi định đáp trả lại nhưng lại thôi. Tôi không biết ai là người đang giật dây. Có thể chính anh ta, nhiều khả năng lá thư kia là mồi nhử để dắt dây đến chuyện này. Nếu vậy liệu tôi có nên từ chối luôn khi chưa bàn bạc với Shioriko không? Trước hết, cứ nghe xem nhờ vả của anh ta thế nào rồi quyết cũng không muộn.
“Anh muốn chúng tôi tìm cuốn gì?” Tôi hỏi.
Cổng chùa không có một ai, nhưng có đặt một hòm đựng lệ phí thăm viếng. Chúng tôi thả tiền lẻ vào hộp, rồi bước qua cổng vào trong. Khuôn viên trông như một khu vườn với cỏ dại mọc um tùm. Một nhóm người có tuổi đội mũ giống nhau đang chậm rãi đi trên con đường nhỏ nở đầy cẩm tú cầu.
Tanaka vòng ra sau chính điện, khoác vai tôi thì thầm như thể bàn chuyện bí mật.
“Cuốn tôi muốn tìm là Những năm cuối đời bản in đầu tiên của Dazai Osamu. Đó vốn là sách của ông tôi.”
Tôi cứng người. Tôi đã từng nghe anh ta kể chuyện này. Cuốn Những năm cuối đời mà Shioriko vẫn nâng niu vốn là sách trong thư viện cá nhân của ông anh ta, ông đem bán rẻ cho một tiệm sách, mà có lẽ chính là tiệm sách cũ Biblia.
Quả nhiên anh ta đã biết tỏng chiêu lừa của Shioriko.
“Shioriko đốt mất rồi.”
Tôi cố chống chế. Nhưng trái với dự đoán của tôi, Tanaka gật đầu bình thản.
“Tôi biết. Tôi đâu có nhờ cô cậu đi tìm cuốn sách không còn trên đời nữa? Cuốn tôi muốn tìm không phải cuốn mà cô chủ nhà cậu từng sở hữu đâu.”
“Sao?”
Tôi khẽ thốt. Rốt cuộc chuyện là thế nào?
“Tôi cũng hiểu lầm, mãi cho đến gần đây.” Tanaka hạ giọng thấp hơn, “Cuốn Những năm cuối đời của ông tôi không phải là cuốn sách chưa rọc đã cháy đó. Cuốn của ông tôi còn hiếm hơn... Có lẽ là bản đặc biệt. Chắc chắn có người đang sở hữu nó. Tôi muốn biết tung tích của cuốn sách đó.”
Mời các bạn đón đọc
Shioriko Và Định Mệnh Xoay Vòng của tác giả
Mikami En.