Sự Im Lặng Của Bầy Cừu |
|
Tác giả | Thomas Harris |
Bộ sách | Hannibal Lecter |
Thể loại | Sách Nói |
Tình trạng | Phương Minh |
Định dạng | Sách Nói |
Lượt xem | 852 |
Từ khóa | Audio mp3 Sách Nói full Hannibal Lecter Thomas Harris Phương Minh Kinh dị Tiểu thuyết Trinh thám Tâm Lý Tội Phạm Văn Học Mỹ Văn học phương Tây |
Nguồn | Phương Minh |
Sự im lặng của bầy cừu là một tiểu thuyết hình sự của Thomas Harris được xuất bản lần đầu tiên vào năm 1987 và ngay lập tức tạo cơn sốt cho độc giả. Nó nổi tiếng đến nỗi hơn 30 năm sau, những giá trị của tác phẩm vẫn nguyên vẹn như thuở ban đầu. Bằng chứng là con quái vật Hannibal Lecter trong kí ức của những người đương thời vẫn ám ảnh như thể cái tên ấy mới được khai sinh từ ngày hôm qua.
Clarice Starling có một ký ức tuổi thơ khó quên. Sống chung với những người thân xa lạ, họ giết ngựa lấy thịt, trong khi kho đông lạnh được chở đến, tiếng mài dao sắc lạnh đã khiến lũ cừu hoảng loạn la lên, đàn ngựa thì quay vòng vòng bất lực trong chuồng.
Có một con ngựa mù đã cùng Starling bỏ trốn. Cô choáng váng với sự bất lực khi nhìn thấy đàn ngựa bị giết chết, còn đàn cừu thì hoảng loạn kêu be be chờ đến lượt. Tiếng kêu của bầy cừu luôn ám ảnh cô trong từng giấc mơ. Dù cô đã cứu vớt được con ngựa mù, nó đã sống an toàn tới khi chết già năm 22 tuổi, thế nhưng những tiếng cừu kêu năm đó, vẫn hiện hữu theo cô tới tận bây giờ, khi cô đã trở thành một sĩ quan của FBI.
Cuốn sách Sự im lặng của bầy cừu (tiếng Anh The Silence of the Lambs) lấy một hình ảnh ẩn dụ rất tuyệt vời để trở thành chìa khóa xuyên suốt. Một sĩ quan Starling mỏng manh phải liên tục cố tỏ ra mạnh mẽ, cố gắng tột cùng để cứu vớt những nạn nhân vô tội rất có thể sẽ trở thành những cái xác vô hồn trong mắt những tên giết người hàng loạt vô cảm, bệnh hoạn và mắc những căn bệnh trở ngại tâm lý (tâm thần, hoang tưởng…). Và khi làm được điều đó cũng là một cách để xoa dịu nỗi ám ảnh thời ấu thơ của cô, “làm cho đàn cừu im lặng”.
Điều đáng buồn là không phải sự thông minh sắc sảo của cô sẽ giúp ích cho cô phá án, mà trái lại, cô cảnh sát FBI thực tập lại cần nhờ đến bộ óc của bác sĩ tâm thần Hannibal Lecter, một vị giáo sư đã từng giết 9 người để….ăn thịt họ.
Một con cừu non nớt luôn luôn phải cảnh giác với một con sói già không còn gì để mất. Cuộc trò chuyện giữa họ thực chất là canh bạc đấu trí giữa 2 lực lượng, không hẳn là thiện và ác, không phải là tốt và xấu, mà đơn giản là một trò chơi. Trong cái trò chơi trí tuệ ấy, có một kẻ luôn xem những nạn nhân vô tội chỉ là những quân cờ, tốt thí.
Không cần nói thêm, kẻ đó chính là bác sĩ tâm thần Hannibal Lecter
Bác sĩ Hannibal Lecter xuất hiện trong tác phẩm của Thomas Harris lần đầu tiên trong tác phẩm Rồng Đỏ (Red Dragon) vào năm 1981. Khi đó gã vốn là một bác sĩ tâm thần chuyên chữa trị căn bệnh điên loạn cho những bệnh nhân của mình, và sau này biến đổi, có sở thích bệnh hoạn là ăn thịt người. Người đầu tiên phát hiện ra Hannibal biến chất là Will Graham, kẻ mà sau này bị Lecter hành hạ thừa sống thiếu chết.
Phải nói thêm, nếu không đánh giá bác sĩ Lecter bằng những hành vi của mình, chỉ xét riêng bộ óc của hắn, thì có thể nói gã cực kỳ thông minh. Bằng chứng đơn giản nhất là khi vụ án lột da người mà Starling đang điều tra, chỉ xem qua những án mạng bị treo cổ, bác sĩ Lecter đã phán đoán rằng gã giết người hàng loạt kia có hẳn một ngôi nhà hai tầng!
Jack Crawfod giải thích về phán đoán này: ” hai nạn nhân đã bị treo cổ, đúng không? Vết dây rất rõ, trật xương cổ, rõ ràng là đã bị treo. Và như bác sĩ Lecter đã biết từ kinh nghiệm bản thân, treo cổ người khác khi bị chống cự là vô cùng khó khăn. Người ta vẫn thường tự treo cổ vào nắm đấm cửa. Ngồi xuống để tự treo mình lên, chuyện ấy dễ thôi. Nhưng rất khó để treo người khác lên, kể cả khi họ đã bị trói, họ vẫn tìm được cách cho chân xuống dưới nếu chân có thể tìm thấy bất cứ điểm tựa nào. Thang cũng làm cho người ta sợ. Nạn nhân sẽ không trèo lên thang khi bị bịt mắt và chắc chắn họ sẽ không trèo nếu nhìn thấy thòng lọng. Cách để làm chuyện đó là dùng cầu thang…”
Chỉ một chi tiết nhỏ thôi cũng đủ để khắc họa gã bác sĩ tâm thần. Bill bò mộng từng là bệnh nhân của gã, tương tự như Rồng Đỏ. Tuy nhiên điểm khác biệt ở đây là Lecter không biết địa chỉ của gã bò mộng nhưng vẫn đủ sức đoán biết được gã sống ở đâu & làm thế nào để bắt hắn.
Nhưng gã không lộ thông tin đó ra ngay, mà gã bắt Starling phải suy nghĩ, phải tự tìm ra được, trong khi mạng sống của nạn nhân mới nhất bị mất tích, đang đong đếm từng giờ!
Gã thông minh, không thể phủ nhận. Còn gã có thực sự bị tâm thần, bị điên loạn và đam mê trò chơi đấu trí? Rõ ràng người bình thường sẽ không hành động như hắn, ngồi tù rồi vẫn còn dám chơi trò đu dây với FBI. Thế nhưng, nếu độc giả suy xét kĩ lưỡng hơn, có thể chúng ta sẽ lại có thêm một góc nhìn mới.
Vì sao gã phải làm vậy?
Bị Will Graham phát giác Lecter là gã giết người hàng loạt, nhưng sẽ không chấn động bằng việc gã thực ra ĂN THỊT NGƯỜI sau khi giết họ.
Và vì biểu hiện như thế, thay vì ngồi tù hoặc lên ghế điện, gã được đặc cách ở một nơi cẩn mật hơn, một bệnh viện còn nghiêm ngặt hơn cả nhà tù, nhưng ít nhất gã chỉ có một mình, đủ an toàn để tránh né những kẻ mà gã sẽ toi đời nếu đối mặt, và quan trọng hơn, gã có cơ hội để đào thoát, khi thời cơ đến
Và sau khi vụ Bill Bò Mộng kết thúc, độc giả có thể sẽ đồng ý với quan điểm của người viết, rằng Hannibal không điên một chút nào. Hắn cắn người, cố tỏ ra hung dữ, lâu lâu lộ một chút thông tin cho những người có thành ý, tất cả hành vi của hắn, đều cố ý để người ta nghĩ hắn điên mà thôi!
Vậy tại sao hắn phải giả điên?
Hãy quay trở về quá khứ, thời điểm bác sĩ Lecter vẫn còn có những bệnh nhân điên loạn mà ông phải điều trị hằng ngày.
Một môi trường mà ông có vài tên giết người hàng loạt bệnh hoạn. Kẻ thì sẵn sàng nhét bọ vào nạn nhân, lột da lên để làm thú vui. Kẻ thì ám ảnh bởi quỷ lửa, sẵn sàng thiêu chết bất cứ ai. Và Hannibal phải trò chuyện với những con thú dữ này!
Một môi trường độc hại như vậy, nếu không khiến ta điên lên mới là lạ. Hannibal không hẳn là điên, là ông đã tạo vỏ bọc cho mình như vậy. Bởi chỉ có giả vờ điên, mới tiếp cận được với tâm hồn của những kẻ bị tâm thần ấy, không phải để chữa trị, mà là để chiếm quyền điều khiển!
Điên thì không, nhưng độc ác có thừa! Một Hannibal Lecter như vậy thật sự đáng sợ, nếu thoát ra ngoài xã hội thì hậu quả thật khôn lường.
Và như chúng ta đều biết, để độc giả khỏi đoán già đoán non, cuốn sách thứ 3, series về Hannibal Lecter, nhà văn Thomas Harris đã làm sáng tỏ điều này. Một Hannibal tàn ác mới thực sự trỗi dậy, và Sự im lặng của bầy cừu mới chỉ là khởi đầu!
Thomas Harris và series về giáo sư ăn thịt người đã nổi tiếng hơn sau khi hình tượng Hannibal Lecter được dựng thành phim. Bộ phim The Silence of the Lambs năm 1991 thực sự đem đến sự ám ảnh kinh dị đến từng phân cảnh. Anthony Hopkins thủ vai Hannibal Lecter đã để lại trong mắt người xem một bác sĩ tâm thần xuất sắc với con mắt sắc lẹm, tạo cho người ta một cảm giác ớn lạnh không tên.
Năm 2012, đến lượt hãng NBC cho ra đời loạt phim truyền hình kinh dị về bác sĩ Hannibal này. Điểm khác biệt khi Starling không phải là nhân vật đối đầu với bác sĩ Lecter mà lại là Will Graham, được biết đến như một đặc vụ FBI xuất sắc, có khả năng tưởng tượng mình chính là sát thủ & phá án một cách thiên tài. Những cảnh đấu trí giữa Will & Hannibal đọng lại rất nhiều điều tuyệt vời cho những độc giả mê phim kinh dị. Điều đáng tiếc là do tính chất kinh dị của bộ phim, nhà đài NBC đã chỉ sản xuất 3 mùa (season 3 kết thúc) vì lượng người xem sụt giảm.
Các bạn quan tâm có thể xem thêm thông tin về loạt phim Hannibal này trên Wiki
Đa phần độc giả đều khen đây là một bộ truyện cực hay, tâm lý tiểu thuyết hình sự đặc sắc, có điều về phần dịch thuật thì các nhà xuất bản tại Việt Nam làm chưa thực sự tốt.
(Updating…)
Ý kiến của bạn về cuốn sách này thế nào?