DTV eBook - Mượn Sách Truyện Tiểu Thuyết Văn Học Miễn Phí Tải PRC/PDF/EPUB/AZW

Sủng Phi Khó Làm

Tác giả Bích Vân Thiên
Bộ sách
Thể loại Xuyên không
Tình trạng Chương 82
Định dạng eBook prc pdf epub azw3
Lượt xem 6813
Từ khóa eBook prc pdf epub azw3 update Bích Vân Thiên Ngôn Tình Cổ Đại Xuyên Không Sủng Sạch Cung Đấu HE Văn học phương Đông
Nguồn nguyettichlau.wordpress.com
akishop
Ủng hộ để truy cập kho ebook Google driveTẠI ĐÂY
Một truyện sủng, cực sủng! Tùy tiện đọc một chương bất kỳ đều là sủng!

“Sủng phi khó làm” là một câu chuyện gần như thuần cổ đại, yếu tố xuyên không không nhiều (do nữ chính xuyên qua khi mới sinh). Thiên Tịch Dao là con một thái y, sinh ra được cha mẹ yêu thương, nhà không thiếu bạc, muốn gì được nấy. Cô luôn vui vẻ, ung dung tự tại, định gả cho một người bình thường sống cuộc sống đơn giản. Nhưng một đạo thánh chỉ đến, buộc cô phải vào cung. Sống hai năm như vô hình, cho đến một ngày, cô gặp hoàng thượng trong Ngự hoa viên và tiến thẳng đến con đường sủng phi, nhanh chóng thăng cấp lên Trân tần.

Thiên Tịch Dao, như lời Vạn Phúc công công là: “Trước đây nhìn có chút ngu ngu, bây giờ nhìn lại có hơi ngốc, kết hợp với nhau thành ngu ngốc”. Tranh đấu hậu cung, Trân tần chưa bao giờ tham gia, kể cả trước hay sau khi được sủng. Cuộc sống trong cung cấm với cô đơn giản chỉ là nghĩ xem hôm nay ăn món gì, được sủng thì nghĩ rằng hoàng thượng sẽ nhanh chóng có mới nới cũ, tiếp tục ăn ngủ như thường.
 
Thiên Tịch Dao cứ nghĩ tiếp tục như vậy đến hết đời, nhưng mệnh trời khó đoán, cô mang thai hoàng trưởng tử. Rồi Đại hoàng tử từ đâu xuất hiện, coi Thiên Tịch Dao như mẫu thân mà làm nũng. Về sau, vì hiểu lầm mà cô và hoàng thượng lạnh nhạt trong ba năm, nhưng cũng không có gì ngược nữ chính cả. Hoàng thượng vẫn quan tâm đến cô như cũ, chỉ là lo sợ mất đi cô nên không giải thích. Hiểu lầm này nhờ anh trai Thiên Tịch Dao mà được giải quyết.

Thì ra, mọi chuyện đều có nguyên do của nó. Tại sao Thiên Tịch Dao lại gặp hoàng thượng trong Ngự hoa viên? Tại sao trước Trân tần, hoàng thượng chưa từng sủng hạnh phi tần khác? Tại sao hoàng thượng lại sủng ái Trân tần đến vậy? Đại hoàng tử là ai? Tại sao hoàng hậu cho rằng Trân tần chỉ là thế thân? Mọi chuyện chỉ có một chữ “tình” để giải thích.
--------

“Hắn phát hiện mình đang nằm mơ, trong mộng thấy một tiểu cô nương vấn tóc kiểu hải hoa (ốc biển), vươn năm đầu ngón tay mập mạp, trước mặt là một viên kẹo đường, giọng nói mê hoặc “Cho ngươi ăn kẹo, ăn kẹo sẽ hết đau nha”

Hoàng đế nghĩ thầm, ngươi coi ta là con nít mấy tuổi hả? Thấy kẹo thì sẽ vui sao, hắn khinh bỉ nhìn kẹo đường trước mặt.

“ A, ngươi không ăn kẹo à?” Tiểu cô nương rất kinh ngạc, còn nói thêm “ Vậy ngươi muốn ăn gì? Ta làm cho ngươi ăn”

“Cút.” Hoàng đế nghe thấy mình lạnh lùng nói.

Tiểu cô nương không bị giọng nói của mình hù sợ, cười híp mắt nói “Ngươi cho Đường Đậu nhà ta ăn bậy phải không, ngươi biết Đường Đậu không? Đó là con chó của ta, rất thông minh, bảo nó nằm thì nó nằm, bảo nó đứng thì sẽ đứng, còn kéo áo của ta nữa.”

“Bảo ngươi cút, ngươi nghe không!” Hoàng đế phát hiện có vẻ mình đang ở quá khứ, ngay cả tức giận cũng mang theo vẻ trẻ con.

“Quỷ hẹp hòi, thật là.” Tiểu cô nương tức giận bỏ đi.”
---------

Nữ chính nội tâm đơn giản, lương thiện, không có dã tâm gì, lại thiếu tâm nhãn, gần như vô tâm. Nhưng cô vẫn sống tốt trong cung do được hoàng thượng che chở hết mực. Nam chính thâm tình, quyết đoán, tỉ mỉ lo cho nữ chính. Phần cuối truyện có hơi gượng ép khi để hoàng hậu vốn luôn tuân thủ nữ đức từ đầu truyện lại giật dây cho Yến Vương phi đang có bầu mờ ám với hoàng thượng. Mặc dù do hoàng hậu hiểu nhầm nhưng cũng rất miễn cưỡng.

Tóm lại, truyện nhẹ nhàng, sủng tuyệt đối, thích hợp cho các bạn tâm hồn hường phấn, trái tim yếu đuối hoặc các bạn chịu ngược nhiều rồi tìm cảm giác mới.

Truyện đang được edit đều đặn, các bạn hãy ủng hộ nha!

-----------------
Review by Hi Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105
***
Tháng ba quả thực là thoải mái nhất, không quá nóng, không chói mắt, khoan khoái, dễ chịu như muốn nắm trong lòng bàn tay không muốn buông ra. Trước đây, Thiên Tịch Dao muốn ngủ thì ngủ, muốn ăn thì ăn, chưa bao giờ có ý định tiến cung nhưng sau khi vào cung thì ngay đến cả phơi nắng cũng là một loại xa xỉ đối với nàng.

Cung nữ Hương Nhi một bên lôi kéo cánh tay của nàng :" Chủ tử, mau về đi thôi, nơi này là ngự hoa viên, người không được ở đây." Sợ Thiên Tịch Dao thương tâm nên câu nói kế tiếp nàng không dám nói ra, bởi vì chủ tử của nàng có địa vị thấp nên ở lại lâu sợ lại đụng phải phiền phức.

Thiên Tịch Dao híp mắt, cảm thụ ánh nắng mặt trời dễ chịu chịu chiếu vào mặt, chỉ cảm thấy hít vào là không khí trong lành, mát mẻ của ngự hoa viên xanh mát, như muốn chìm vào trong đó. Nàng cười một cách thỏa mãn, nói :" Để ta ở đây phơi nắng một lúc đi, ta cảm thấy như muốn nổi mốc lên hết rồi đây này." Thiên Tịch Dao ở nơi này nói, tên Tử Đằng Uyển nghe thật êm tai, nhưng sống ở chỗ đó thì thật không tốt, cửa sổ đều hướng về phía tây, cứ như vậy một viện rộng lớn trụi lủi đến ngay cả một cái cây cũng không có, lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Tịch Dao còn tưởng đây là một nhà tù nữa chứ. Sau khi nghe ngóng quả nhiên nơi này trước đây dùng để nhốt những cung nữ không nghe lời, chỉ có điều nơi này còn chưa bị biến thành lãnh cung, nơi những phi tần bị thất sủng.

Kỳ Thanh đế vừa lúc đến ngự hoa viên thì chợt thấy nụ cười rực rỡ của Thiên Tịch Dao, quanh năm không thấy ánh mặt trời nên gương mặt nàng trắng noãn y như quả trứng gà mới lột vỏ trông thật ngon miệng, đôi mắt hạnh to híp lại như vầng trăng khuyết hiện ra cùng với đôi môi căng tròn đỏ mọng. Tại đây, dưới ánh mặt trời ấm áp, như một bức tranh thanh xuân rực rỡ của người người con gái ấy, trái tim hắn đột nhiên vang lên hồi rung động.

Trong lòng thái giám Vạn Phúc nghĩ thầm, rõ ràng vừa mới đi ngang qua đây, hoàng đế dụng tâm kín đáo, nhưng mà hắn liếc mắt nhìn sắc mặt hoàng đế thì trong ngực lộp bộp rơi một cái, thầm nghĩ bệ hạ vẻ mặt nàỳ là.....coi trọng cô gái kia a.

Thiên Tịch Dao cảm thấy thật xui xẻo, trước khi xuyên qua, nhà nàng chỉ có nàng là con gái duy nhất, thế nhưng cha mẹ vẫn luôn cảm thấy tiếc nuối vì không có con trai, xem nàng như một cậu bé mà nuôi dưỡng, các bé gái khác đều được mặc váy công chúa đáng yêu dịu dàng, còn nàng thì luôn ăn mặc nam tính với quần và áo sơ mi, dù có té xuống thì vẫn không được khóc, không phải nói nàng không có tiền đồ nhưng sau này nàng dần dần hiểu chuyện, cha mẹ không xem nàng là con gái, nàng đã nghĩ phải đấu tranh một lần chứng minh cho cha mẹ thấy một người con gái có thể hơn một người con trai rất nhiều, đó là lí do vì sao nàng luôn cố gắng học tập, chờ nàng cắn răng thi đậu vào trường đại học nổi tiếng nhất nước, rốt cuộc cũng thấy nở mày nở mặt hãnh diện thì kết quả cha mẹ lại nhận nuôi một cậu bé, muốn hắn phụng dưỡng có thể chăm sóc cho mình trước lúc lâm chung, lòng nàng lúc đó đã hoàn toàn sụp đổ.... Sau đó nàng đột nhiên bất tỉnh, mê man rồi sốt cao, chờ lúc tỉnh lại thì đã đến thời đại này.

Mời các bạn đón đọc Sủng Phi Khó Làm của tác giả Bích Vân Thiên.

Giá bìa 100.000   

Giá bán

49.000 

Giá bìa 100.000   

Giá bán

49.000