Tên ebook: Cũng Chỉ là Hạt Bụi (full prc, pdf, epub)
![]() |
Bìa sách Cũng Chỉ Là Hạt Bụi - Mộc Phù Sinh |
Giới thiệu:
Cũng Chỉ Là Hạt Bụi khắc họa một mối tình bắt đầu bằng một cuộc gặp gỡ đầy bất ngờ, giúp bạn có thêm niềm tin vào hai chữ định mệnh trong tình yêu.
Có phải bạn cũng thường hay ngồi tưởng tượng về lần gặp gỡ định mệnh giữa bạn và nửa kia của mình - người mà đến giờ vẫn chưa xuất hiện sẽ đặc biệt như thế nào? Có phải bạn cũng thường mơ mộng đến một mối lương duyên mà bỗng một ngày đẹp trời sẽ xuất hiện? Câu chuyện của Tăng Lý với Ngải Cảnh Sơ trong Cũng Chỉ Là Hạt Bụi sẽ giúp bạn có thêm niềm tin vào hai chữ định mệnh trong tình yêu.
Cũng Chỉ Là Hạt Bụi khắc họa một mối tình bắt đầu bằng một cuộc gặp gỡ đầy bất ngờ giữa một bác sĩ điềm tĩnh tài năng Ngải Cảnh Sơ với cô thủ thư xinh đẹp, dịu dàng có phần nhút nhát Tăng Lý. Lần gặp gỡ đầu tiên là khi Tăng Lý vừa ăn sủi cảo vừa đọc bài bàn luận về những giảng viên đẹp trai, giàu có, phong độ của đại học A trên diễn đàn, đến đoạn: “Thầy Ngải, mãi mãi là một đóa kì hoa dị thảo của Học viện Y. Cụm từ kì hoa dị thảo này có thể giải thích như sau: kì lạ, đặc biệt, xuất chúng, đẹp trai…” thì có người vào mượn sách, cô vô tình làm bắn nhân bánh vào bìa sách và tay của anh ta, đến lúc nhập xong dữ liệu trên màn hình xuất hiện ba chữ: Ngải Cảnh Sơ. Lần gặp gỡ thứ hai là khi Tăng Lý cô gái 25 tuổi bị mẹ bắt đi niềng răng vì bà tin rằng đây chính là lý do dẫn đến việc cô “ế”. Bác sĩ điều trị cho cô đột nhiên ra nước ngoài tham gia một chương trình từ thiện, và cô được chuyển sang cho một bác sĩ mới với bảng tên Ngải Cảnh Sơ.
Ban đầu chỉ đơn thuần là mối quan hệ bác sĩ bệnh nhân nhưng sau đó dần dần hai người đều có những cảm xúc đặc biệt về nhau. Trong vô vàn những bệnh nhân anh đã từng điều trị Tăng Lý có thể không có nét gì quá nổi bật nhưng cô lại là người đầu tiên khiến anh cảm nhận được trong lòng mình đột nhiên có thứ cảm giác rung động khi đứng trước một người con gái. Tăng Lý không phải là một cô gái ưu tú, cô nhát gan, không giỏi ăn nói nhưng bù lại cô rất chân thành, từ trước đến giờ chưa từng lừa gạt người khác. Ngải Cảnh Sơ rung động trước Tăng Lý từ khi nào? Có thể bắt đầu từ khoảnh khắc đêm đông gió tuyết một cô gái vô cùng nhút nhát, sợ bóng tối vẫn bất chấp tất cả một mình xuống núi chỉ để đưa thuốc hạ sốt cho anh, hay chính khoảnh khắc anh nhìn thấy cô cho dù tay đã ửng đỏ vì lạnh nhưng vẫn cố chấp muốn tìm lại bằng được chiếc khóa đồng tâm mà rất lâu trước cô cùng chàng trai mối tình đầu thề ước, hay từ lâu rất lâu trước đó, khi anh còn là sinh viên ở một nơi xa xôi, vô tình đọc được những dòng thư tâm sự của cô với người thầm yêu. Còn Tăng Lý bị anh chinh phục từ bao giờ? Ngải Cảnh Sơ là một người lương thiện giàu lòng nhân ái và có tâm với nghề. Dù là với vai trò người thầy hay với vai trò bác sĩ cứu người bản thân anh đều có nguyên tắc và lòng nhiệt huyết. Anh ngoài là bác sĩ điều trị cho cô ra còn là người dạy cô phải biết dũng cảm đối mặt với những lời lăng mạ của người khác, anh cũng chính là người thầy nghiêm khắc nhưng cũng sẵn sàng bảo vệ học sinh của mình khi bị người nhà bệnh nhân vô lý đánh mắng; anh cũng là một người bác sĩ có tấm lòng nhân hậu thậm chí chỉ một lần tình cờ gặp cậu bé lang thang bị hở hàm ếch trên đường, anh cũng không ngần ngại tìm mọi cách để giúp đỡ. Chính những đức tính tốt đẹp đó đã thu hút ánh mắt của Tăng Lý chỉ có điều cô còn chưa dũng cảm thừa nhận mà thôi.
#Review CŨNG CHỈ LÀ HẠT BỤI
Tác giả: Mộc Phù Sinh
Thể loại: Hiện đại, nhẹ nhàng, sạch, sủng, HE
Độ dài: 16 chương + 1 NT
Tình trạng: Đã XB
_________________
-Sau khi gấp lại cuốn truyện, cảm giác đầu tiên của tôi chính là: "Tôi rất thích". Mặc dù đây không phải là bộ truyện xuất sắc nhất mà tôi từng đọc nhưng lại mang đến cho tôi một cảm giác vô cùng thoải mái và bình yên. Nhẹ nhàng như một lẽ tự nhiên, câu chuyện tình yêu của một bác sĩ đầy lòng nhiệt huyết và cô thủ thư xinh đẹp nhưng có phần nhút nhát. Tình yêu của họ không có sự trở ngại, không có nhiều thách thức, chỉ đơn giản dịu dàng như cơn bụi mưa nhẹ phất phơ bên ô cửa sổ.
Nam chính tên là Ngải Cảnh Sơ, là một người lương thiện, tận tâm với nghề nhưng lại ít nói và có tính yêu cầu cao với công việc. Anh có một thói quen rất đặc biệt, không thể nhớ được khuôn mặt của bệnh nhân nhưng lại có thể phân biệt họ nhờ tình trạng bệnh tình. Ban đầu, đó cũng là cách mà anh nhớ ra cô, nữ chính của câu chuyện - Tăng Lý.
Ấn tượng của tôi với Tăng Lý là giản dị, cô ấy giản dị như bao người khác giữa cuộc đời mà tôi có thể bắt gặp hình bóng của cô ấy ngay trong cuộc sống hàng ngày. Một cô gái làm trong thư viện, trầm tính và sợ cô độc. Cô sinh ra trong một gia đình mà ba mẹ đã ly hôn và mẹ cô thì đã trải qua hai lần tái hôn vội vã để tìm kiếm cuộc hôn nhân phù hợp với mình. Cô không muốn có một hạnh phúc tạm bợ như vậy. Cô đã từng thề, thề rằng trong tim sẽ chỉ mang theo hình bóng của một người và người đó là Vu Dịch.
Đó là mối tình đầu của cô, là tình cảm kéo dài từ khi còn là một cô nhóc đến khi cô trưởng thành. Một thứ tình yêu mang tên bình yên khi ba mẹ cô cãi nhau, một sự ấm áp khi cô cảm thấy cô đơn lạnh lẽo. Một thứ tình cảm mà đối với Tăng Lý là vô cùng đẹp đẽ cho dù thời gian ở bên nhau còn không bằng sự xa cách. Và đến rất lâu sau đó, khi cô trưởng thành, nhìn lại cô đã không biết rằng cô yêu Vu Dịch hay yêu một hình mẫu nào đó.
Lần đầu tiên Tăng Lý biết Ngải Cảnh Sơ là khi cô thổ lộ tình cảm cùng Vu Dịch. Cô không biết rằng, lúc Ngải Cảnh Sơ nhận được bức thư lạc lối từ một cô gái mang tên Carol thì mối duyên phận của họ đã thực sự bắt đầu. Sau này, họ lần nữa gặp mặt nhau với tư cách là bác sĩ - bệnh nhân khi bác sĩ điều trị răng cho cô phải ra nước ngoài cho chuyến đi từ thiện. Và rồi tình cảm của họ dần đơm hoa kết trái theo năm tháng.
Tăng Lý không phải người con gái ưu tú nhất, xinh đẹp nhất nhưng ở cô luôn có sự chân thành. Chính cô đã cho anh biết cảm giác rung động vì một người là như thế nào. có lẽ đó là lúc một cô gái bất chấp sợ hãi, bất chấp đêm giông gió tuyết để mang cho anh thuốc hạ sốt hay là lúc cô cố chấp bỏ mặc bàn tay vì lạnh mà ửng đỏ để tìm kiếm chiếc khóa đồng tâm mà khi xưa cô cùng chàng trai kia hẹn ước. Và cũng có khi là duyên phận đã được gắn kết rất lâu mà họ vẫn chưa thể nhận ra. Chẳng cần biết từ khi nào và vì sao? Họ cứ thế chậm rãi bước đến bên nhau. Mỗi người đều đang nỗ lực sống thật tốt trên thế giới này giống như một hạt bụi chẳng đáng kể nhưng có thể vì sự tồn tại của một người mà có thêm một vũ trụ.
Nội dung truyện nhẹ nhàng rất hay, tâm lí nhân vật được diễn tả chân thực mà không phô trương nhạt nhẽo, văn phong tác giả mượt mà, mạch lạc. Tôi rất thích cách viết của Mộc Phù Sinh, êm ả nhưng rất lôi cuốn. Mn hãy đến với câu chuyện “Cũng chỉ là hạt bụi” với cặp đôi Tăng Lý - Ngải Cảnh Sơ để tin thêm vào hai chữ định mệnh trong tình yêu và tôi tin nó sẽ khiến bạn hài lòng đấy ạ

Trích đoạn:
“Thực ra còn một câu nữa.”
Anh vẫn chưa buông cô ra, cứ để cô kẹp giữa khe tủ và người mình.
“Hửm?”
Tăng Lý vừa chạm nhẹ vào miếng gạc, vừa lên tiếng.“Lần trước nói chuyện điện thoại, tôi có hỏi cô một câu, cô còn nhớ không?”
Anh nhìn thẳng vào mắt cô mà nói.
“Gì cơ?”
“Tôi hỏi, trái tim em còn đó không?”...
Tăng Lý cơ hồ cảm nhận được hơi thở của anh. Con ngươi đen thẫm xuất hiện cực gần trong tầm nhìn của cô, đôi mắt tĩnh lặng như mặt hồ ấy khiến người ta khó mà tự kiềm chế nổi bản thân.... Anh thì thầm lặp lại lần nữa: “Nếu còn, tôi muốn lấy nó đi!”.
Chấm dứt câu nói đầy mị hoặc ấy, anh nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ hôn."
_______________
Cũng chỉ là hạt bụi – Mộc Phù Sinh
Nói thật là phải lâu lắm rồi mới có hứng thú đọc hết một cuốn truyện.
Nếu bạn hỏi tôi rằng truyện này có gì thú vị không? thì tôi cũng thật thà nói rằng “Nó chẳng có gì đặc biệt cả, nhưng mà tôi thích”.
Quả thật là nội dung không có gì đặc biệt. Truyện chỉ đơn giản nói về tình yêu của hai nhân vật chính là Ngải Cảnh Sơ và Tăng Lý từ lúc bắt đầu chính thức gặp mặt cho đến khi đi đến kết hôn mà thôi. Không ai ngăn trở tình yêu ấy, cũng không có thử thách nào cả, chỉ nhẹ nhàng từng bước, từng bước đến với nhau, nhẹ nhàng như từng hơi thở của mỗi chúng ta vậy.
Ngải Cảnh Sơ là nhân vật đươc xây dựng với hình mẫu muốn gia thế có gia thế, muốn tài giỏi có tài giỏi, muốn đẹp có đẹp … và ít nói. Được sinh ra khi “mồ côi từ trong bụng mẹ” nhưng anh không vì thế mà bị thiếu hụt tình thương của mọi người xung quanh. Hoàn cảnh ấy, điều kiện ấy đã tạo nên một Ngải Cảnh Sơ có thể nói là lành tính, tốt bụng nhưng với tính ít nói và yêu cầu cao trong công việc đã khiến cho nhân vật này có thể nói là vừa gần vừa xa, gần gũi với người anh thương yêu và xa cách với những người lạ xung quanh.
Cũng rất đặc biệt là Ngải Cảnh Sơ không nhớ được mặt bệnh nhân của mình nhưng lại có thể nhớ được rõ ràng bệnh trạng của họ. Ban đầu anh nhớ đến cô như vậy, vì cô là bệnh nhân của anh. Có nhiều chuyện tình cơ khiến anh gặp cô nhiều hơn, rồi sau lại muốn ở cạnh cô nhiều hơn, rồi bất giác yêu cô từ lúc nào mà bản thân anh cũng không biết, chỉ đến một ngày anh có những hờn dỗi vu vơ, có những ghen tuông lần đầu trong đời, có những lo sợ mà chưa bao giờ gặp phải thì khi đó anh mới thực sự nhận ra bản thân muốn có cô ở bên, muốn cô là của anh.
Nếu như Ngải Cảnh Sơ là nhân vật mà người đọc cảm thấy “chắc là gặp ở đâu đó rồi” thì nhân vật Tăng Lý có thể nói là “cô bạn mình cũng giống thế này”. Tăng Lý là nhân vật rất gần gũi với đời thường, hay ít nhất là với tôi thì như vậy. Một cô gái làm việc trong thư viện, tính cách trầm lặng, sợ cô đơn, và sợ những điều do chính bản thân mình nghĩ ra. Sinh ra trong một gia đình không mấy yên ấm, mẹ cô đã tái giá 2 lần chỉ để tìm kiếm được một gia đình phù hợp. Mở lòng ra rồi phải chia ly, rồi lại tập mở lòng ra lần nữa rồi lại phải chia cách, dần Tăng Lý không muốn gia đình kiểu tạm bợ như vậy, cô không tin vào tình yêu của mẹ dành cho những người đàn ông cùng bà đi một quãng đường đời ấy, cô không tin rằng con tim có thể chứa đựng nhiều người đến vậy. Cô thề rằng cô chỉ yêu một người, và người đó là Vu Dịch.
Tình yêu, hay ít nhất là tình cảm mà Tăng Lý nghĩ là yêu ấy kéo dài suốt từ thời một cô nhóc cho đến khi thành một cô gái trưởng thành. Đó là người cho cô sự dịu dàng, cho cô ấm áp mỗi khi cô cảm thấy cô đơn. Chỉ như vậy thôi nhưng ở thời điểm một cô gái ở tuổi dậy thì, có mơ mộng, có những khức mắc trong lòng, có những nỗi sợ không tên vì đổ vỡ trong gia đình thì ở Vu Dịch cô có sự bình yên. Mối tình đầu thường đẹp và thường hay bị lãng mạn hóa trong suy nghĩ của thiếu nữ, đặc biệt là khi thời gian Tăng Lý ở bên cạnh Vu Dịch chẳng đáng kể là bao so với thời gian xa cách. Đến khi trưởng thành nhìn lại thì chính Tăng Lý cũng không biết rằng đó là cô yêu con người thực sự củaVu Dịch, hay yêu một hình mẫu nào đó.
Những tưởng rằng tất cả chỉ là tình cờ nhưng trong những dịp gặp tình cờ ấy thì lại có người cố ý đến gần người kia hơn mà đối phương không hề hay biết. Những chuyện trong quá khứ được hé mở dần, cho đến khi những chuyện tình cờ ấy đều có nguyên nhân của nó, hay đúng hơn là có cái duyên của nó.
Lần đầu tiên Tăng Lý thổ lộ tình cảm của mình với Vu Dịch thì cũng là lần đầu tiên cô biết đến Ngải Cảnh Sơ, thậm chí biết anh trước khi Vu Dịch biết được tình cảm của cô, nhưng đó chỉ là sự đồng cảm của Ngải Cảnh Sơ dành cho một cô gái tên Carol, còn cô thì đó chỉ là cái tên của người bạn cùng phòng của Vu Dịch. Sau khi Tăng Lý và Vu Dịch chia tay vì nhiều nguyên nhân, từ trong tâm cô vẫn chưa đặt xuống được đoạn tình cảm này nên bất giác cứ ngóng đợi và đến gần với Ngải Cảnh Sơ hơn mà chính cô cũng không nhận ra được. Cô lên lớp nghe bài giảng của anh là cô cố ý, nhưng trở thành bệnh nhân của anh là vô tình, rồi sau đó lại trong vô thức tin tưởng anh mà theo anh lên núi.
Những sự vô tình, cố ý ấy cứ đang xen, lồng ghép với nhau khiến cho cô ngày càng hiện hữu nhiều hơn trong cuộc sống của anh, khiến anh không thể không đến gần hơn với cô. Còn Tăng Lý ban đầu vì những gần gũi giữa Ngải Cảnh Sơ và Vu Dịch mà tới gần bên anh cho đến khi nhận thức ngày càng rõ hơn đó là anh, là Ngải Cảnh Sơ thì cô lại sợ, lại muốn chấm dứt mọi liên quan đến anh. Tình yêu thơ mộng thời hoa niên, lời thề với mẹ cô khiến cô nghi ngờ tình cảm của bản thân, rồi phủ nhận tình cảm ấy. Tình cảm của anh ấm áp là vậy, quan tâm đến cô là vậy nhưng những bóng đen trong quá khứ lại càng khiến cô hoảng sợ hơn.
Một cô gái lo lắng, sợ hãi nhiều thứ lại đang chuẩn bị trốn vào vỏ ốc của mình thì thật may vì Ngải Cảnh Sơ đã nhanh hơn cô, kéo cô về phía mình. Anh nói anh muốn có được trái tim của cô.
Một tuần không gặp mặt để cô bình tâm lại, để cô trưởng thành hơn trong chính cuộc sống và tình cảm của mình, để cô nhận thức được rõ ràng tình cảm của bản thân, và để cô toàn tâm toàn ý đón nhận anh.
Chỉ nhẹ nhàng như vậy thôi, để một cô gái tin tưởng vào tình yêu, để chàng trai yêu đương lần đầu được ám áp trong tình cảm gia đình. Một kết thúc viên mãn cho những người thực sự yêu nhau.
Thực sự thì so với những truyện trước đây của cùng tác giả thì tôi không thích truyện này bằng so với “Ký ức độc quyền” hay “Lương ngôn tả ý“, nhưng không phủ nhận rằng cách viết truyện của tác giả này vẫn ổn như vậy. Đó là cách xây dựng nhân vật nhất quán tính cách, hình tượng xuyên suốt tác phẩm; đó là diễn biến tâm lý hợp lý; đó là những nút thắt được mở ra phù hợp mà không khập khiễng. Tôi thích cách viết của tác giả này là vì vậy.
Nhưng cũng nói thêm rằng tôi hơi hụt hẫng khi kết thúc truyện bởi lẽ từ lúc hai nhân vật chính thừa nhận tình cảm của bản thân cho đến khi kết thúc truyện tương đối ngắn so với tổng thể truyện. Có lẽ tôi đọc nhiều truyện yêu đương thuần túy như vậy nên đòi hỏi nhiều hơn về cuộc sống viên mãn sau này của các nhân vật, có lẽ tôi thấy tình yêu của họ dễ thương như vậy mà mới bắt đầu đã kết thúc truyện thì vẫn chưa thỏa mãn tôi lắm.
[Review] Cũng chỉ là hạt bụi [Mộc Phù Sinh]
yukiht Book reviewThể loại: Hiện đại – HE
Nam nữ chính: Ngải Cảnh Sơ – Tăng Lý
“Nếu anh nói anh yêu em thì sẽ thế nào?” – “Thì sẽ giống như thắp một ngọn nến mập mờ trong căn phòng sáng rực”
Thì ra tình yêu tưởng chừng vĩ đại, tưởng như khắc cốt ghi tâm cũng chỉ nhỏ bé & mong manh đến thế. Tình đầu của Tăng Lý dành cho Vu Dịch tưởng sẽ đơm hoa kết trái hóa ra chỉ toàn là ảo mộng. Tăng Lý yêu Vu Dịch tự nhiên như hơi thở, từ sự dịu dàng xoa dịu tâm hồn non nớt bị tổn thương giữa những tiếng cãi vã của cha mẹ của Tăng Lý, từ lúc nào sự dịu dàng đó làm Tăng Lý có thể cười, thắp lên trong trái tim non nớt của Tăng Lý sự ấm áp nhỏ bé. Tăng Lý chỉ là cô nhóc bình thường, không bản lĩnh, không đẹp rực rỡ chỉ là cô nhóc có chút nhút nhát và chôn giấu nhiều tâm sự trong lòng. Lớn lên trong sự đổ vỡ của gia đình, nơi Tăng Lý gửi gắm toàn bộ tình cảm và niềm vui nhỏ nhỏ là sự dịu dàng của Vu Dịch, là những lúc len lén nhìn anh trong những ngày ngắn ngủi ở nhà bà. Khi Tăng Lý quyết định lấy hết can đảm để viết thư tỏ tình với Vu Dịch, trái ngang thay anh không nhận được, người con trai làm cầu nối của Tăng Lý và Vu Dịch lại là chàng trai cùng phòng của Vu Dịch. Nhờ Ngải Cảnh Sơ, tình đầu của Tăng Lý rốt cuộc đã nở hoa, nàng Carol đã tìm được bến yêu viết nên câu chuyện tình ấm áp.
Nhưng như Tăng Lý từng suy nghĩ, rốt cuộc thời gian trẻ dại đó, Tăng Lý yêu là Vu Dịch thật sự hay là hình ảnh do cô tưởng tượng ra mang nhân dáng của anh. Vu Dịch yêu Tăng Lý, có yêu, nhưng không phải là tình yêu toàn tâm, toàn ý duy nhất, anh rốt cuộc cũng không phải là đáp án duy nhất của Tăng Lý. Vu Dịch buông tay, bỏ lại Tăng Lý với trái tim đầy vết xước cứ vậy lay lắt sống qua ngày. Cho đến ngày Tăng Lý gặp lại Ngải Cảnh Sơ, từng bước để anh bước vào cuộc sống của mình trái tim Tăng Lý mới bình yên trở lại.
Ngũ Dĩnh từng chỉ trích Tăng Lý về việc cô cố tình tìm gặp Ngải Cảnh Sơ không phải vì cảm tình dành cho anh mà vì cô ích kỷ giữ lấy anh để tìm lấy một chút ràng buộc với Vu Dịch. Tăng Lý đã suy nghĩ rất nhiều về việc này và trở nên hoảng sợ, phải chăng Vu Dịch là bóng ma không thể bước qua cho đến ngày Vu Dịch trở lại. Khoảnh khắc nhìn Cảnh Sơ buồn bã khi cô bước đi gặp Vu Dịch, khoảnh khắc Tăng Lý và Cảnh Sơ chạy dọc con đường đi bộ để đến với nhau, rốt cuộc cô cũng hiểu, chỉ là cô đã yêu Cảnh Sơ, anh ấy không dịu dàng, không tâm lý như Vu Dịch. Nhưng Cảnh Sơ là người bên cô lúc cô đau buồn, là người không buông tay Tăng Lý, không vì sợ gánh nặng tình yêu mà từ bỏ – Tình yêu đó đơn giản và chân thành. Ở bên Cảnh Sơ, Tăng Lý không cần tỏ ra dịu dàng, không cần lấy lòng anh, chỉ cần là một Tăng Lý có chút trẻ con, chút lơ đễnh, nhút nhát là được, tình yêu này không cần là ánh sáng rực rỡ để so với ánh mặt trời hay ngọn nến, chỉ là bên nhau ấm áp và an lành. An lành như cái đêm định mệnh Cảnh Sơ hộ tống Tăng Lý đội mưa gió từ chân núi Sơn Đông – không ồn ào mà vững chải.
Tăng Lý không là hạt bụi với Cảnh Sơ mà là người con gái có thể thưởng trà cùng anh đến trọn đời.
Rating: 4.5 (vì Ngải Cảnh Sơ)