Thể loại: Hiện đại, trinh thám phá án, nam nữ cảnh sát hình sự, sạch ngọt sủng, đáng yêu, tình tiết bất ngờ, HE.
Độ dài: 73 chương
Tình trạng: Hoàn edit.
Từ Qua là nữ cảnh sát của đội cảnh sát hình sự thành phố C, nhưng mà mọi người đều gọi cô là Từ ca.
Bởi vì tuy cô rất xinh, nhưng ngoài giới tính ra thì Từ Qua không có nét nào là của con gái cả. Mạnh mẽ, gan dạ, liều lĩnh và cực kỳ nhạy bén trong điều tra. Thế cho nên, khi Lục Thịnh trở thành đội trưởng mới điều đến của bọn họ, anh đã rất ấn tượng.
Thực ra thì duyên phận của Lục Thịnh và Từ Qua đến từ trước đó rất lâu, bắt đầu từ vụ án của chính gia đình cô. Nhưng mà khi đó cô chỉ mới là cô gái chưa thành niên, còn anh chỉ vừa mới nhận nhiệm vụ. Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi ấy không đủ để hình thành nên bất cứ một mối quan hệ nào, có chăng chỉ là một tín ngưỡng mới của Từ Qua đã xuất hiện. Chính là Lục Thịnh.
Dõi theo anh, đi trên con đường của anh, hy vọng một ngày nào đó có thể cùng anh tác nghiệp. Cuối cùng, mong muốn của cô đã thành hiện thực. Nhưng vốn dĩ ngay từ đầu, mục đích vào ngành của Từ Qua đã khác với mọi người, cô thừa nhận mình không cao đẹp đến mức vì nhân dân hy sinh, cô chỉ là một người lạc lối nhìn theo bóng anh mà đi. Cho nên, khi Lục Thịnh nhìn thấy Từ Qua, anh chỉ thấy một cô gái không tiếc tính mạng, cần chết thì sẽ chết.
Trước khi gặp lại Lục Thịnh, có lẽ con người cô chính là như vậy, nhưng bây giờ đã khác. Cô nhìn thấy anh, thỉnh thoảng còn được “sờ" vào anh, điều đó khiến cho Từ Qua cảm giác được cuộc sống ý nghĩa hơn rất nhiều. Cô biết mình thích anh. Nhưng khổ nỗi, Từ Qua vốn rất “boy", EQ cũng thấp. Rõ ràng muốn theo đuổi anh, nhưng lại sợ anh từ chối. Rõ ràng cảm nhận được anh “gì đó và này nọ" với mình, nhưng vẫn cương quyết phủ nhận.
Đến cuối cùng, phải mượn rượu tỏ tình, xong rồi… bỏ chạy.
Nhưng mà, chạy không thoát.
Lục Thịnh chỉ chờ có bấy nhiêu thôi, lúc đầu nhìn Từ Qua anh còn không xác định được là cô thích con trai hay con gái, nhưng mà chắc chắn là anh thích cô. Đừng nói là lần gặp đầu tiên cô khóc nức nở trong lòng anh và để lại cho anh một dấu răng thật sâu đã khiến anh không quên, đến bây giờ làm việc cùng cô, nhìn thấy nỗ lực và tinh thần trượng nghĩa của cô, anh nghĩ mình xong rồi.
“Từ Qua, anh hối hận.”
“Hả?”
“Hối hận vì lúc đó đã không khoá chặt em bên người. Nếu không, chúng ta đã có thêm 7 năm bên nhau.”
Là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, các vụ án diễn ra không có quá nhiều nút thắt, nhưng được giải quyết hợp lý. Đối với thể loại trinh thám phá án, điều cơ bản nhất phải đạt được chính là logic, lôi cuốn và bất ngờ. Câu chuyện này thoả mãn được cả ba yếu tố đó.
Xuất phát từ vụ án đầu tiên, tưởng như chỉ là một vụ án cướp của giết người đơn thuần, ai mà ngờ được mọi chuyện chỉ là một mắt xích trong một chuỗi những vụ án liên hoàn. Mạch truyện được dẫn dắt từ từ, án lồng trong án. Mỗi khi phá giải được một mắt xích, họ lại đến gần hơn với sự thật. Chúng giống như những bong bóng trên mặt nước, càng lan càng rộng, càng vỡ càng to.
Không nêu cao ý tưởng cao đẹp vì đại nghĩa, họ chỉ là những con người bình thường, lựa chọn nghề nghiệp và có trách nhiệm với lựa chọn đó. Họ cũng có nỗi đau, cũng có sai lầm, cũng biết mệt mỏi. Nhưng mỗi khi tìm thấy một manh mối, họ lại quên đi bản thân, tiếp tục theo đuổi để giành lại sự sống cho nạn nhân.
Toàn bộ câu chuyện là một chuỗi công việc và tình yêu đan xen lẫn nhau, có những đêm thức trắng đấu trí cùng kẻ tình nghi, cũng có những đêm mệt mỏi thiếp đi trong vòng tay đối phương. Có những góc khuất trong thân phận người cảnh sát từng khiến Lục Thịnh muốn rời xa Từ Qua để cô được an toàn, nhưng cũng có sự kiên định của cô giúp anh hiểu được, yêu là phải ở cạnh nhau, bảo vệ nhau cho dù hoàn cảnh có nguy hiểm đến thế nào.
Không quá kịch tính nhưng đủ hồi hộp, không quá hóc búa nhưng đủ thách thức, không quá khó để tưởng tượng nhưng lại đầy bất ngờ. Trải qua sinh tử, chúng ta mới hiểu được, trên đời có hai thứ không thể nhìn thẳng, chính là mặt trời và lòng người.
Khi ánh nắng nhạt màu, anh sẽ đến tìm em.
" ": Trích từ truyện
Review by #Lâm Thái Y - fb/ReviewNgonTinh0105
Bìa: #Lương Tiệp Dư
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre: Google/Huaban
Review: Danci - fb/hoinhieuchu
Chỉnh ảnh: TMM.
Văn án
Từ Qua nghe nói Lục Thịnh yêu thầm một người, nảy ra ý xấu đi đến văn phòng của anh: “Nghe nói lễ tình nhân mà tỏ tình xác suất thành công rất cao, có “lên” không Đội trưởng Lục?
Lục Thịnh ngước nhìn cô chăm chú: “Trên?“
Từ Qua: “Anh hiểu mà.“
Lục Thịnh hiểu ý gật đầu: “Tối nay đến nhà em hay vẫn là nhà anh?“
***
Có người hỏi Lục Thịnh tiêu chuẩn chọn vợ.
Lục Thịnh: “Tóc ngắn, thích mặc áo sơ mi, cảnh sát.“
Người qua đường: “Cậu nói thẳng là Từ Qua đi!“
Nhắn nhủ của reviewer: Văn án không liên quan đến truyện.
Từ Qua là nữ cảnh sát trẻ trực thuộc Đội cảnh sát hình sự thành phố C, cô để tóc ngắn, mạnh mẽ, thông minh lại liều mạng, tính tình hào sảng, thẳng thắn không câu nệ. Cả đội đều xem cô như đàn ông.
Nhưng đó là trước khi Lục Thịnh, đội trưởng mới nhậm chức chuyển đến.
Từ Qua biết Lục Thịnh từ khi cô mới 16 tuổi. Năm đó, cô và mẹ bị bắt cóc, mẹ cô bị giết hại, ngay lúc cô đau khổ nhất thì gặp anh. Thời điểm ấy Lục Thịnh mới ra trường, chỉ là trợ lý phụ trách vụ án. Anh đến cứu cô vào lúc tinh thần cô đã sụp đổ hoàn toàn, thậm chí trong lúc khóc lóc hoảng loạn cô còn vô tình cắn anh một cái. Có lẽ giống như Triệu Mẫn ngày ấy đã cắn Trương Vô Kỵ *, chính là một dạng ấn ký tình yêu, một kiểu duyên phận giữa hai người.
Mất mẹ, lại nghi ngờ cái chết của bà có liên quan đến cha, đến vấn đề sở hữu cổ phần cũng như quyền quản lý công ty giữa hai người, có một khoảng thời gian rất dài Từ Qua đã dựa vào tín ngưỡng với Lục Thịnh để đi qua những tháng ngày tăm tối ấy. Chính vì anh, cô quyết định theo học cảnh sát, một ngành nghề quá sức nguy hiểm và vất vả, nhất là đối với người vốn có gia cảnh giàu sang, có thể có nhiều sự lựa chọn tốt hơn như Từ Qua.
Nhưng Từ Qua cũng không bao giờ ôm ảo tưởng quá sâu với Lục Thịnh. Anh đẹp đẽ, tài giỏi, là đại diện cho chân lý và chính nghĩa. Từ Qua hâm mộ, sùng bái anh. Lục Thịnh tồn tại trong tâm trí cô như một vị thần, một vị thần vốn không có điểm chung với người trần mắt thịt như cô.
Cho đến ngày, vị thần đó đột nhiên xuất hiện ở Đội cảnh sát hình sự thành phố C, một thành phố hạng 2 hết mức bình thường, nơi cô đang công tác, trở thành sếp trực tiếp của cô.
Chẳng phải vị trí công tác của anh đáng ra là tại thành phố B, thành phố hạng 1 sao? Điều gì đã mang anh đến nơi này?
Cơ mà, bất kể là vì lý do gì, một khi anh đã đến đây rồi, những mơ ước thầm kín và niềm si mê đối với Lục Thịnh vốn cất giữ sâu trong lòng Từ Qua bỗng đâm chồi nảy nở một cách mạnh mẽ, chẳng thể kìm nén.
Nhưng đây cũng không phải là một câu chuyện thuần túy về tình yêu. Nếu reviewer trót làm các bạn lầm tưởng rằng đây là một câu chuyện yêu đương nam nữ thường tình, thì tui xin lỗi, bởi vì nó là truyện trinh thám hàng thật giá thật ạ. Tình yêu của Từ Qua và Lục Thịnh, đã nảy nở và phát triển trên nền bối cảnh của những vụ án mà họ cùng nhau điều tra, cùng nhau phá. Không chỉ thế, chính bản thân họ cũng bị kéo vào và trở thành một quân cờ trong sự bài binh bố trận của kẻ đầu sỏ sau cùng.
Kì thật, "Khi ánh nắng nhạt màu" không phải một cuốn truyện trinh thám hình sự quá xuất sắc, nhưng bảo đảm đọc ổn. Truyện bao gồm một số vụ án nhỏ lẻ, trong đó sẽ có một số vụ và một số nhân vật được liên kết lại với nhau trong một đại vụ án cuối. Kết cấu truyện chặt chẽ, diễn biến nhanh gọn, không rườm rà; các tình tiết và các nhân vật có sự kết nối với nhau một cách logic và hợp lý, hoàn toàn không phải loại truyện đầu voi đuôi chuột. Các vụ án tuy không quá phức tạp, nhưng đều mang trong mình một bài học về cuộc sống, về những nhân quả luân hồi, khiến chúng ta phải suy ngẫm về cách làm người. "Trên đời có hai thứ không thể nhìn thẳng, một là mặt trời, hai là lòng người"**. Mọi tội ác cũng đều do tham vọng xấu xí và chấp niệm không thể buông bỏ của con người mà ra. Có những nạn nhân là vô tội, nhưng cũng có những nạn nhân của tội ác này thực ra là hung thủ của tội ác kia, bởi vì một khi đã làm điều xấu, thì rồi sớm hay muộn, quả báo sẽ tìm đến. Tự gây nghiệt, chẳng có tư cách sống.
Điểm đáng tiếc nhất truyện theo mình là kẻ chủ mưu hơi có phần dễ đoán, nhưng xét ở khía cạnh khác, thì có khi đó lại là ưu điểm cho những độc giả đọc truyện lười mang não nhưng muốn đổi gió.
Ngoài ra, qua quá trình phá án, chúng ta sẽ phần nào hiểu thêm về công việc vô cùng cực khổ của những chiến sĩ cảnh sát hình sự. Đó hoàn toàn chẳng phải công việc toàn màu hồng hay đầy ánh hào quang như trong các bộ phim hành động thường tô vẽ dành cho những khán giả ưa thích hư vinh, mà là loại công việc trùng trùng nguy hiểm, đòi hỏi nỗ lực thật sự và phải trả giá bằng mồ hôi, nước mắt và thậm chí phải đổ máu: những buổi thức thâu đêm coi đi coi lại camera tìm manh mối, dò xét từng ngóc ngách từng con đường, mai phục chờ đợi kẻ tình nghi, xem hàng trăm hàng nghìn tập hồ sơ; cẩn trọng trong từng phán đoán, luôn phải giữ vững cảm xúc, không được để những nhận định chủ quan hay tình cảm cá nhân ảnh hưởng đến công việc điều tra; rồi sức ép và áp lực từ dư luận, truyền thông... Quả thực đọc xong truyện, mình cảm thấy thấu hiểu và thông cảm hơn nhiều đối với ngành nghề vinh quang mà vất vả gian khổ này.
Nói thêm về nam nữ chính, Từ Qua hay Lục Thịnh không phải những nhân tài quá mức xuất chúng hay hoàn hảo không khuyết điểm, họ được xây dựng rất thật. Từ Qua là nữ cảnh sát lý trí và nhiệt tình trong công việc, ở cô không chỉ có sự thông minh nhạy bén mà còn có trực giác sắc sảo cần có của một điều tra viên hình sự; đối với chuyện tình cảm thì cô cũng là người nhiệt tình, hết mình, chủ động, nhưng đôi khi vẫn biểu hiện sự đơn thuần, ngây thơ, ngốc nghếch rất đáng yêu của người chưa từng trải, ví như ban đầu khi thấy Lục Thịnh gần gũi mình hơn những người khác thì Từ Qua đã nghĩ hay là bởi vì anh xem cô như em trai nên mới không giữ kẽ như vậy chăng (Lục Thịnh: ??? Anh đây còn đang lo em không thích đàn ông đây này!!!)
Truyện được kể nhiều từ phương diện Từ Qua nên tình cảm, suy nghĩ phía Lục Thịnh không được miêu tả quá nhiều, nhưng vẫn đủ cho chúng ta cảm nhận đó là một người đàn ông tài giỏi, chín chắn, ổn trọng và đáng tin cậy, không chỉ trong công việc mà cả trong tình cảm. Ở anh luôn toả ra sự chính trực, cũng là điểm lớn nhất mà Từ Qua ái mộ nơi anh. Trước khi gặp lại Từ Qua, Lục Thịnh là một người đàn ông vô cùng lý trí, 30 tuổi nhưng chỉ biết dành hết tâm trí cho công việc. Tuy nhiên vào ngày đầu nhậm chức tại vị trí công tác mới, nhìn thấy bộ dáng Từ Qua giả vờ ngang ngược càn rỡ tra hỏi tội phạm, lần đầu tiên trong đời Lục Thịnh, vốn là một người có thẩm mĩ hơi kì lạ, thậm chí còn chẳng phân biệt nam nữ, dù sao cũng đều chỉ là người không phải sao, anh thế mà thấy một cô gái đáng yêu. Có lẽ, anh đã rung động với cô ngay từ ngày đó rồi.
...
Lục Thịnh cúi đầu in dấu trên trán cô, giãn ra một khoảng cách, ánh mắt chăm chú, “Lần đầu tiên gặp em, anh đã muốn lấy em về nhà.”
“Từ Qua.”
“Hả?”
“Anh thích em rất lâu.”***
Lục Thịnh không phải tuýp đàn ông hay nói lời ngon tiếng ngọt, vì đặc thù công việc cũng không có quá nhiều thời gian cho Từ Qua, nhưng cả hai luôn cố gắng dành những lúc rảnh rỗi để nghĩ về nhau, ở bên nhau, chăm sóc nhau, yêu nhau. Đôi khi sự ngọt ngào của anh với cô chỉ là một ly sữa nóng vào đêm hôm tăng ca, là những suất cơm hộp để cô không bị bỏ bữa, là nụ hôn vội tại những góc khuất camera, hoặc tranh thủ những khi anh có thể về nhà rồi không ngủ mà nấu những món ăn ngon cho cô....nhưng Từ Qua cũng chỉ cần có vậy là đủ thấy ấm áp. Có lẽ, với những người cảnh sát cống hiến hết mình vì công việc, dâng hiến cuộc đời mình cho sự nghiệp giữ gìn trật tự trị an, đảm bảo an toàn cho người dân, thì hạnh phúc chỉ đơn giản là như thế thôi.
Nói chung, với mình, "Khi ánh nắng nhạt màu" là một cuốn truyện giúp thay đổi khẩu vị khá ổn, không quá nhức não, phù hợp dành để chống ngán sau những câu chuyện tình yêu quá mức hường phấn, sướt mướt. Thật sự phải cảm ơn bạn editor nhiều vì đã chọn edit một đề tài không quá hút khách như này, và đã edit mượt mà, chỉn chu. Mọi người hãy vào đọc truyện ủng hộ bạn ấy nhé!
P/s: Truyện có đặt pass từ chương 61-->73, chơi Quiz giải pass nhé các bạn.
*, Hai nhân vật trong truyện "Ỷ thiên đồ long ký" của Kim Dung.
**, *** Trích dẫn trong truyện.