Tu tiên có ba cái lợi, tiêu dao, trường sinh, ăn no.
Hàn Ngâm thuở nhỏ cơ khổ không nơi nương tựa, bước vào tiên môn với cõi lòng đầy ngập chờ mong, ai ngờ đâu —-
Ngắm bên trái, tiêu dao chính là tên sư thúc bụng đen.
Liếc bên phải, trường sinh chính là sư huynh lạnh lùng.
Tới pháp bảo cũng được ăn ngon hơn cô…
Vậy là sao…
Lưu ý:
Trong truyện này các giai đoạn tu tiên sẽ phân theo: Nạp Khí, Nhập Khiếu, Cảm Ngộ, Tụ Linh, Ngưng Luyện, Đan Thành, Túy Dưỡng, Độ Kiếp và Tọa Vong, khác với những truyện tu tiên khác, nếu đọc có gì không hiểu các bạn có thể tra lại ở trang này. (o^▽^o)
***
Review bởi: Tit Mit - facebook.com/hoinhieuchu
-----
Cô nàng Hàn Ngâm, bị bỏ rơi từ khi lọt lòng, được 1 bà lão thương tình nhặt về nuôi đến khi 5 tuổi thì bà cũng về với tổ tiên, một mình mưu sinh, nên hình thành tính cách trơn tuột như lươn, trốn nhanh như trạch, nói dối, lừa đảo mặt không biến sắc, khoa ăn nói chỉ thua 1 người, nhưng có ân sẽ báo đáp chẳng từ nan, trân trọng từng hành động đối tốt với cô dù người ta chỉ tiện tay giúp đỡ. Sở trường hiếm ai có được chính là khả năng chỉ cần nghe 1 lần sẽ nhớ.
Trong 1 lần vô tình nổi lòng tham mà cô nàng bị cuốn vào cuộc truy tìm phản đồ của phái Cửu Huyền với bao chuyện dở khóc dở cười nhưng với bản tính vô sỉ của mình cô đã thành công trở thành đệ tử nội môn của giáo phái Cửu Huyền. Từ đó câu truyện về cô nàng Hàn Ngâm và con đường tu tiên cùng những người đồng hành đủ hỉ nộ ái ố bắt đầu.
Người đầu tiên cô kết giao là sư huynh Lạc Vân Khanh mặt lạnh, dù bạn có quấy nhiễu cả ngày thì linh khí tiên nhân kia cũng chẳng chút nào dao động. Sư phụ Lệ Thanh Hàn là sư phụ lười nhất của cả giới Tu tiên, không chỉ dạy chút nào cho đồ đệ mới nhập môn mà chỉ vứt sách cho kẻ mù chữ Hàn Ngâm bảo tự học, không hiểu đi hỏi sư huynh, còn mình thì đi ham mê luyện chữ đến mức đầu bù tóc rối, người hôi như cú (thậm chí sư phụ Lệ nhận Hàn Ngâm cũng chỉ vì quà đút lót của cô nàng là bộ văn phong tứ bảo hiếm có). Sư bá Tống Việt già đầu mà trình độ tu tiên chẳng ra sao, chỉ thích giơ tay năm ngón sai người và bị sư thúc Mộ Thập Tam gọi là “ Cửu Huyền đệ nhất đần”. Sư huynh Phương Dữ chỉ thích mua mọi loại đồ chơi chất đầy phòng và toàn bị sư tỷ Văn Sơ Tâm đánh cho gọi cha gọi mẹ xin tha mạng. … Bạn sẽ thấy cả phái Cửu Huyền chẳng ai là người không gây cười.
Trên tất cả bạn sẽ gặp sư thúc Mộ Thập Tam, còn trẻ mà vai vế lại cao, ấy mà lười quên trời quên đất. Đáng ra người tu tiên thì chẳng cần ngủ, chẳng cần ăn, không nhiễm khói bụi nhân gian nhưng sư thúc thì hoàn toàn ngược lại. Vô lại không ai bằng, tự nhận độc miệng số 2 thì không ai dám nhận số 1, cả ngày chỉ ngủ, tìm ăn và luyện đan loạn xà ngầu rồi tìm kẻ thử nghiệm chết thay, đến mức cả viện của sư thúc toàn đám thỏ lông xanh, lông đỏ. Đáng ra với căn cơ được đánh giá kỳ tài hiếm có thì phải là tiên nhân ai ai cũng ngưỡng mộ nay lại thành “sư thúc vô năng nhất phái Cửu Huyền” ai ai cũng coi thường vì quá lười không chịu tu luyện. Thế nhưng ẩn dấu sau bề ngoài bao cỏ ấy lại là con người với thân thế bí hiểm, tu vi khó dò và cá tính như trời sinh một đôi với cô nàng sư điệt.
Tất nhiên truyện tu tiên nào thiếu được linh thú và pháp bảo! Thổ linh trư là linh thú cấp 7, một con lợn biết đào kho báu, chuyên tìm tinh khoáng, bất cứ thứ gì giá trị bị giấu dưới đất bạn heo này cũng đào lên hết mang đổi thức ăn ngon. Pháp bảo là Tạo Hóa Kim Tiền biết đủ mọi chuyện trên trời dưới biển, có khả năng luyện hóa mọi vật, bản năng nuốt mọi thứ gần mình, độc mồm, độc miệng, vô sỉ y như cô chủ nhỏ Hàn Ngâm.
Hàn Ngâm tuy tu vi chưa cao nhưng lại có duyên với đủ thứ pháp bảo, pháp khí và môn phái tu luyện nên trong tay nắm rất nhiều bảo vật cứ thế lên đường cùng tình yêu khám phá thế giới tu tiên, hiểu mình, hiểu người và tìm kiếm 3 đệ tử.
Truyện có kết cấu tốt. Đủ dài để triển khai tình huống và thắt mở đưa tình tiết đến cao trào. Hệ thống nhân vật xây dựng có không máu chó, đủ thể loại nhưng không gây cảm giác giống giống đâu đó. Khá thích nam nữ chính. Họ thông minh nhưng không vì thông minh mà chạy trốn trước khó khăn và ủ rũ khi gặp nạn mà họ biết tự tìm ánh sáng trong bóng tối, tìm niềm vui trong nỗi buồn cùng khí khái nước sông không phạm nước giếng. Nam chính đủ vốn thành nam cường nhưng là người “chỉ cầu được tự do tự tại như cá bơi trên biển cả, chim sải cánh trên bầu trời” nên không muốn đứng ra gánh cả giang sơn. Nữ chính từ nhỏ đã 1 mình nên rất coi trọng người thân và có sự lạc quan vô cùng, dường như chẳng điều gì đánh gục được cô nàng, đặc biệt cô nàng mặt dày vô đối. Đan cài các phân đoạn bi là các đoạn hài không thô tục mà rất nhẹ nhàng nhưng đố bạn khi đọc mà không mỉm cười.
Điểm yếu của truyện là nhiều phân đoạn tác giả viết còn thiếu chặt chẽ, đoạn giữa hơi đuối hơn phần đầu. Bạn edit truyện chuyển ngữ rất có tâm, lựa chọn từ ngữ thuần việt nhưng rất thoát ý, tuy đôi chỗ vẫn còn lỗi chính tả (có thể bỏ qua với cuốn truyện dài như thế này).
Kết: truyện mô típ không mới nhưng cốt truyện tốt, hành văn tốt, nhân vật nhiều màu sắc, đủ bí mật để lôi kéo bạn đọc từ đầu đến cuối.
Mời các bạn đón đọc
Tham Tiền Tiên Khiếu của tác giả
Hòa Tảo.