Thể loại: Huyền huyễn, tu tiên, siêu ngọt, siêu sủng, sạch, hài hước, nữ tiểu bạch thỏ - nam lạnh lùng, HE.
Độ dài: 187 chương
Tình trạng: Hoàn edit
Lạc Thủy thượng thần - Tức Mặc Ly một lần được mời đến đảo Bồng Lai, chàng chợt cảm thấy nơi đây tràn ngập mùi máu tanh nên đã xem xét một chuyến. Chàng tình cờ nhìn thấy một con hổ nhỏ màu tím đang nằm hấp hối trong lòng hổ mẹ. Hổ tím vốn là vua của các loài hổ, cũng chính là vua muôn loài, nay lại gặp tình cảnh nguy khốn thế này, ắt hẳn là gặp đại họa diệt tộc.
Tuy Tức Mặc Ly vốn là Lạc Thủy thượng thần sống đã mấy vạn năm không màng thế sự nhưng chàng cũng chẳng phải là người thấy chết trước mặt mà không cứu, hơn nữa con hổ này còn chưa tu thành tiên thân, chỉ nhỏ bằng lòng bàn tay chàng. Vì vậy, Tức Mặc Ly liền động lòng trắc ẩn, nhặt con hổ nhỏ về nhà nuôi dưỡng. Từ đó, Lạc Thủy thượng thần liền bắt đầu cuộc sống cùng một sinh mệnh khác.
Thoáng chốc hổ nhỏ và Tức Mặc Ly đã trải qua ba trăm năm sống cùng nhau. Một người một hổ cứ thế sống cuộc sống vô công rỗi nghề trên núi Lạc Thủy. Quãng thời gian này đối với hổ nhỏ vô cùng sung sướng, cả ngày chỉ có ăn thịt, chơi đùa trong lòng bàn tay của Tức Mặc Ly, được chàng độ linh lực cho rồi lại mơ màng ngủ say.
Ban đầu Tức Mặc Ly đối với con hổ nhỏ này chỉ là bất đắc dĩ, nhưng ngày đi tháng lại đã trở thành thói quen. Từ ngày có hổ nhỏ, tần suất Tức Mặc Ly tham gia yến tiệc chốn Thiên giới cũng ngày càng nhiều, lý do là bởi vì nơi này sẽ có thịt cho nó ăn. Cuộc sống của thượng thần chàng trước kia vốn vô cùng tẻ nhạt, bình lặng như nước đã trở nên huyên náo hơn phần nào nhờ sự xuất hiện của hổ nhỏ.
Tức Mặc Ly đặt cho hổ nhỏ một cái tên là U Duyệt Nhi. Nó có ý nghĩa rằng, lòng vui vẻ thì mọi chuyện tích tụ sẽ theo cõi lòng rộng mở mà giải tỏa tất thảy.
Sau ba trăm năm tu luyện nhàn nhã, Duyệt Nhi cũng có thể hóa thành hình người. Duyệt Nhi từ một con hổ nhỏ bé hóa thành một thiếu nữ dung mạo như hoa, phấn điêu ngọc mài, trên đầu còn sót lại cặp lỗ tai hổ màu tím, cả người toát lên khí chất mềm mại đáng yêu.
Nhưng nàng vừa hóa thành hình người không bao lâu, Tức Mặc Ly lại vì tìm kiếm một thần khí mà trọng thương nặng, buộc phải trầm tu một thời gian. Trong quãng thời gian trầm tu này, Tức Mặc Ly đành phải giao Duyệt Nhi cho một vị thượng thần khác là Đạp Vũ thượng thần, cho Duyệt Nhi bái người ấy làm sư phụ. Duyệt Nhi trở thành đồ đệ của Đạp Vũ thượng thần, tiếp tục những ngày tháng tu tiên nhàn rỗi, so với trước đây chẳng khác chút nào, chỉ là thay đổi địa điểm và nhớ Tức Mặc Ly hơn mà thôi.
Đạp Vũ và Tức Mặc Ly đều là thượng thần, quan hệ của cả hai khá tốt. Nhưng trái ngược với Tức Mặc Ly luôn lạnh nhạt hờ hững, tạo cho người khác cảm giác xa cách thì Đạp Vũ lại giống như một thư sinh nho nhã, từng cử chỉ hành động đều toát ra khí chất ôn hòa tựa gió xuân.
Đạp Vũ đối xử với Duyệt Nhi vô cùng tốt, thế nhưng nàng chỉ nhớ Tức Mặc Ly mà thôi. Bao nhiêu năm tháng tu luyện, Duyệt Nhi chỉ mong có thể nhanh chóng trở về núi Lạc Thủy, trở về bên cạnh chàng như những ngày tháng trước đây.
Qua năm mươi năm, cuối cùng Tức Mặc Ly cũng trầm tu xong, thân thể đã hồi phục tốt, chàng liền đón Duyệt Nhi về nhà. Quay lại cuộc sống trên núi Lạc Thủy, thế nhưng trong lòng cả hai đều đã nhen nhóm thứ tình cảm đặc biệt không tên.
Tức Mặc Ly và Duyệt Nhi đều là hai người không có một tí kinh nghiệm tình trường. Vì vậy mà suốt một thời gian dài ở chung quan hệ cả hai chẳng có một tí tiến triển nào. Điều này không chỉ khiến độc giả mà đến thuộc hạ của Tức Mặc Ly đều thay chàng sốt ruột không thôi.
Nếu nói Duyệt Nhi ngốc nghếch, chi bằng nói nàng đơn thuần, ngây ngô. Ai đối tốt với nàng, nàng đều thật tâm đối đãi lại. Ai cố ý gây sự làm tổn thương đến nàng, nàng liền muốn tự tay tính sổ với kẻ đó. Duyệt Nhi chỉ biết rằng mình thích Tức Mặc Ly, vô cùng thích chàng. Nhưng lại không biết Tức Mặc Ly có thích nàng như mình thích chàng hay không? Hay chàng chỉ xem mình như thú cưng, như sủng vật mà thôi, điều này làm cô hổ nhỏ vô cùng hoang mang.
Còn đối với Tức Mặc Ly, chàng vốn chẳng suy nghĩ nhiều tình cảm của chàng dành cho Duyệt Nhi là gì. Có lẽ bởi vì cả hai vốn đã ở bên cạnh nhau trong thời gian dài, sớm đã trở thành thói quen. Chàng chỉ biết mình phải bảo vệ nàng, che chở cho nàng, chăm sóc nàng, cưng chiều nàng, dung túng nàng.
Sự cưng chiều mà Tức Mặc Ly dành cho Duyệt Nhi từ lúc nàng còn là một con hổ nhỏ, cho đến khi nàng hóa thành hình người, hay khi nàng vì phi thăng thất bại nên đã bị mù hai mắt, sự yêu thương dung túng ấy không hề thuyên giảm, mà lại ngày càng tăng lên.
Lạc Thủy thượng thần Tức Mặc Ly đã mấy vạn tuổi đời, vốn đối với thế gian vô dục vô cầu, vốn chẳng màng thế sự, vốn lạnh nhạt hờ hững, lại chỉ lộ ra vẻ mặt dịu dàng với một người duy nhất là Duyệt Nhi. Nàng là người mà cả đời chàng phải nâng niu che chở, cũng là chấp niệm duy nhất trong lòng chàng.
Trải qua một thời gian dài hiểu rõ được tình cảm của bản thân đối với Duyệt Nhi, thượng thần Tức Mặc Ly liền không chần chừ mà ăn sạch sành sanh cô hổ nhỏ
:v
Trích đoạn:
Tức Mặc Ly ôm Duyệt Nhi, giống như ôm cả đất trời, thanh âm cũng hơi thấp xuống.
"Bé ngoan của ta, nàng lo lắng điều gì? Ta không thể hứa với nàng thiên thu vạn đại, ta sẽ không đợi nàng lâu đến thế, vì ta sẽ tự đưa nàng ra. Đời này có nàng, mấy nghìn năm, mấy vạn năm, mấy mươi vạn năm, mấy trăm vạn năm, cho dù xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, ta đều sẽ sánh bước cùng nàng. Nàng muốn long trời lở đất, chúng ta sẽ cùng nhau khuấy động càn khôn, đùa bỡn thiên đạo, nàng muốn tế thủy trường lưu, chúng ta sẽ cùng nhau sáng ngắm mặt trời lên chiều xem tịch dương xuống. Cùng nàng đi khắp đất trời, muôn sông nghìn núi. Nàng muốn gì, ta cũng sẽ cho nàng."
"Mặc Ly, có phải chàng thật không?"
"Đương nhiên là thật rồi."
"Chàng vậy mà có thể nói một đoạn thoại dài nhiều chữ như vậy?"
"..." (*)
...
Có thể nói, nhân vật để lại trong lòng tớ nhiều ấn tượng nhất là Sở Từ. Sở Từ là Ma quân của Ma giới, ngoại hình yêu mị nổi tiếng khắp lục giới, sở hữu trong tay quyền lực vô số. Nhưng mẫu thân và phụ thân hắn lại là thượng thần và tiên tử nghịch thiên mà đến với nhau.
Sau này mẫu thân hắn đọa ma, rơi vào luân hồi không thể thoát ra, phụ thân hắn cũng bị thiên đạo trừng phạt cho hôi phi diệt yên, tan thành tro bụi. Có thân phận như thế, từ nhỏ Sở Từ đã biết sứ mệnh cả đời hắn chính là giải cứu mẫu thân mình và tìm lại hồn phách của phụ thân. Đó là trách nhiệm, cũng chính là mục tiêu của cả cuộc đời hắn.
Nhưng Sở Từ đã gặp Duyệt Nhi, đo là lúc hắn bị trọng thương và hiện nguyên hình là một con chim phượng hoàng, còn nàng chỉ là một con hổ tím nhỏ bằng bàn tay. Duyệt Nhi cứu mạng hắn một lần, nhưng rồi cũng đoạt đi tâm hắn khi nào chẳng hay. Để rồi sau này, tình cảm mà hắn dành cho Duyệt Nhi ngày càng sâu nặng, thế nhưng nàng mãi là người mà hắn đứng từ xa ngóng nhìn chứ chẳng thể nào chạm tới. Bởi vì bên cạnh nàng từ lâu đã có Tức Mặc Ly rồi.
Đến cuối cùng, Sở Từ hoàn thành được sứ mệnh của đời hắn, giải cứu được mẫu thân, tìm được hồn phách của phụ thân, thì đó cũng là lúc hắn bị thiên đạo trừng phạt, chịu số phận giống như phụ thân hắn đã từng: hôi phi diệt yên, tan thành tro bụi.
Âu, đó cũng chỉ là sự sắp đặt cho số mệnh của mỗi người mà thôi.
"Thượng thần, ôm con hổ nhỏ nhà ngài về!" là một câu chuyện huyền huyễn vô cùng đáng yêu và ngọt ngào, là một quá trình từ lúc Tức Mặc Ly nhặt về cô hổ nhỏ cho đến lúc cả hai cùng nhau thiên trường địa cửu. Tình yêu của họ không quá hoàn hảo, cũng không hoàn toàn suôn sẻ. Họ có xảy ra hiểu lầm, có cãi nhau, cũng có những lần xa cách, nhưng đến cuối cùng, họ vẫn cùng nắm tay đồng hành giữa đất trời đằng đẵng.
Đây thật sự là một sự lựa chọn tốt cho các bạn thuộc team sủng ngọt ạ. Nếu đây là thể loại yêu thích của bạn thì hãy nhảy hố ngay nhé!
___________
Chú thích:
(*): đoạn trích được chỉnh sửa để phù hợp với độ dài của bài review.
Review by #Anh Tần - facebook.com/ReviewNgonTinh0105
Bìa: #Bún Tần
*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre: Google/Huaban