DTV eBook - Mượn Sách Truyện Tiểu Thuyết Văn Học Miễn Phí Tải PRC/PDF/EPUB/AZW

Trời Sáng Rồi Nói Tạm Biệt - Tác giả: Đản Đản 113

Người đọc như đi theo dòng cảm xúc của nhân vật Đồng Tử Y, cùng cô yêu, cùng cô hận, cùng cô khám phá những nút thắt, giãy dụa trong những đớn đau.


Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã, nữ truy, ngược tâm, có yếu tố đam mỹ, HE
Độ dài: 28 chương
Tình trạng: Hoàn edit
“Trời sáng rồi nói tạm biệt” là một câu chuyện đầy ám ảnh được kể theo lời của nữ chính Đồng Tử Y, một cô gái mồ côi từ bé. Vì có được ngày sinh “Tứ hợi” đặc biệt, cô được Trầm gia nhận nuôi, hay đúng hơn là làm con dâu nuôi từ bé. Trầm Dịch Bắc, người anh trên danh nghĩa của cô bị phán rằng, nếu không lấy một người có ngày sinh đặc biệt như Y Y thì Trầm gia sẽ bị tuyệt hậu. Và cũng chính vì lời bói toán vô căn cứ ấy, số phận của hai con người tưởng như sẽ chẳng liên quan gì đến nhau đã bị gắn kết lại chặt chẽ.

Trong gia đình ấy, không một ai yêu mến cô. Đối với họ, nhận nuôi cô cũng chỉ như trong nhà có thêm một đôi đũa. Vì thế, từ nhỏ đến lớn, cô cũng chỉ có tư cách cầm đũa, không có tư cách ngửa tay xin tiền tiêu vặt, xin mua búp bê. Y Y cũng chưa hề có ý định trèo cao gọi họ là cha mẹ, cô liều chết cũng không chịu thay đổi họ tên. Bởi cô quật cường như thế, họ càng không thích cô. Chỉ có anh, Trầm Dịch Bắc là hay lấy đồ ăn đến cho cô, hay cho cô tiền tiêu vặt với lí do anh sẽ tiêu không hết và cho cô sự quan tâm như một người anh trai thực sự.
Bắc Bắc rất đẹp trai, không phải kiểu đẹp ẻo lả, mà là đẹp tao nhã. Anh luôn cười, luôn luôn thản nhiên, trầm tính và xa cách so với bạn đồng trang lứa, cũng có lẽ vì khí chất này nên anh được rất nhiều bạn nữ theo đuổi. Thế nhưng anh chưa bao giờ cự tuyệt ai, mà cũng chưa bao giờ cho họ có cơ hội ảo tưởng.

Trời Sáng Rồi Nói Tạm Biệt - Tác giả: Đản Đản 113
 
Đối với anh, Y Y cũng như Trầm Dịch Lệ, đều là em gái của anh, không hơn không kém. Thế nhưng, với Y Y, anh là cả thế giới, là người mà so với giấc mơ còn quý báu hơn, từ năm 8 tuổi đã thế, lớn lên cũng sẽ mãi không thay đổi.

Cô yêu anh, yêu từ lâu rồi. Vì yêu nên cô ích kỉ, tìm người phá hoại mối tình đầu của anh, làm lỡ dở cả đời của một người con gái khác. Vì yêu nên cô sẵn sàng đánh cược cả bản thân mình mà nếu thắng cô sẽ được ở bên anh, còn thua, cuộc đời cô sẽ bị hủy hoại. Vì anh cô có thể làm bất cứ điều gì cho dù sẽ phải trả một cái giá rất đắt.

Thế nhưng, Bắc Bắc có yêu cô không? Anh có thể chấp nhận kết hôn với cô khi cô bán thân, vẫn nuông chiều, che chở cô. Thế nhưng, đó không phải là yêu. Chẳng phải vô tình, mà chỉ vì anh yêu đàn ông, anh là gay. Cái ngày mà Y Y phát hiện ra điều đó, cả thế giới dường như sụp đổ dưới chân. Sự thật ấy đã quá phũ phàng khiến cô không thể ngừng bàng hoàng, đau đớn.

Nhưng cuối cùng, dù cay đắng thế nào, Y Y vẫn cố gắng để cuộc hôn nhân của họ trở về trọn vẹn, đúng nghĩa. Vì cô không cam lòng, vì cô còn yêu anh. Cho đến lúc nhận ra anh ghê tởm khi chạm vào cô, vào nôn trong toilet hàng giờ liền, cô còn gì ngoài bi ai?

Bắc Bắc nói với cô, năm 19 tuổi, anh rất bẩn. Vứt bỏ lòng tự trọng của một người vợ, cô nói với anh, muốn tìm ai cũng được, cô sẽ mãi đợi anh, đợi đến khi anh không còn bẩn, lại trở về làm Bắc Bắc của cô. Nhưng những gì cô nhận được chỉ vỏn vẹn là ba từ “Anh xin lỗi”.

Ngày Bắc Bắc rời xa, Y Y đau khổ và tuyệt vọng như một đứa trẻ bị bỏ rơi. Để đến khi chứng kiến cảnh anh cùng người tình ân ái, cô gần như chết lặng. Rồi mẹ anh cũng phát hiện ra, cô lại trở thành công cụ để duy trì nòi giống cho gia đình anh, họ muốn cô thụ tinh nhân tạo để có được con anh. Xót xa thay, cô lại phải nhận chính ống tinh dịch ấy từ tay của Tống Nhiếp Thần, người tình của anh.

Mẹ anh hứa, chỉ cần anh ta có thể lấy được “nòi giống” từ anh, bà sẽ không can thiệp vào bất cứ chuyện gì của hai người nữa. Không còn gì để mất, cô chấp nhận mang thai dù bản thân cô vẫn còn trinh tiết. Chỉ để trả ơn Trầm gia, chỉ vì đó là con của Bắc Bắc. Là con của hai người. Thế nhưng trớ trêu thay, anh lại bắt cô đi phá thai. Chấp nhận sự sỉ nhục lớn như thế nhưng tất cả cô nhận về là sự lạnh lùng và cương quyết của anh.. Họ xảy ra tranh chấp, đứa con mất đi, mang theo tình yêu vô vọng của cô.

Cô rời đi với trái tim tan vỡ. Niềm tin và tình yêu đã mất, giờ đây Bắc Bắc đã chẳng còn là của Y Y nữa rồi. Mà Y Y, cũng không thể trở về chờ đợi anh như xưa. Càng níu kéo càng rơi vào tuyệt vọng, chi bằng buông tay để đi tìm hạnh phúc đáng giá hơn…
***
Trầm Dịch Bắc là nam chính đặc biệt nhất đối với tôi. Anh không phải là người hoàn hảo nhất nhưng ở anh, tôi cảm nhận được sự đồng cảm và day dứt. Người con trai ấy đã phải trải qua những tủi hổ, nhục nhã ở chính những năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời. Anh khiến tôi bất giác nhớ về Ngôn Hi trong bộ “Mười năm thương nhớ” của Thư Hải Thương Sinh.

Họ cùng bị chính những người mình tin tưởng phản bội. Thế nhưng Bắc Bắc khác Ngôn Hi. Anh bị chính người bác gái ruột của mình cưỡng hiếp. Vì là ruột thịt, nên lại càng khủng khiếp, kinh hoàng. Đọc đến đây tôi đã phải ngưng vài phút để ngăn cái cảm giác kinh tởm đang trào lên đến họng.

Người đàn bà ấy chưa đủ, bà ta còn gọi thêm bạn bè đến để giày xéo lên đứa cháu trai của mình. Tôi ghê tởm cái cách bà ta thuật lại câu chuyện ngày hôm ấy cho ông nội Bắc Bắc và Y Y nghe. Cuộc sống của anh vốn hoàn mỹ êm đẹp đến thế, lại vì sư xuất hiện của những kẻ biến thái cầm thú mà rơi xuống vực thẳm. Bắc Bắc tưởng như những cuộc trầm luân với người đồng tính có thể xóa đi những vết nhơ nhuốc, dơ bẩn nhưng không ngờ lại làm mất đi người anh yêu thương nhất.

Dù cuộc hôn nhân với Y Y không hạnh phúc, dù anh không thể gần gũi cô như bao người chồng khác, nhưng anh đã cố hết sức để trở nên bình thường. Vì cô mà anh học nấu ăn, nấu cho cô mỗi ngày. Vì cô mà anh cố gắng làm việc kiếm tiền mua xe để cô không phải đi xe buýt rồi bị những tên biến thái sàm sỡ. Anh đã từng nói: “Nếu em không thể rời xa anh, thì hãy từ từ đợi, đợi anh chậm rãi đuổi kịp bước em.”
Khi Y Y bị một lesbian tỏ tình, anh đã rất sợ hãi, sợ cô khinh ghét người đồng tính, kinh tởm chính anh. Cũng vì thế mà anh cố gắng hơn, từ từ tiếp nhận trái tim rồi đến cơ thể cô. Như thế còn không là yêu thì là gì đây? Vì yêu nên mới lo sợ mất đi, nên mới cố gắng níu giữ.
Thế nhưng, cuối cùng vẫn không giữ được, khi biết Y Y thụ tinh nhân tạo, mà nòi giống ấy lại còn là của chính người tình anh. Anh đã không nói sự thật cho cô, sợ cô đau lòng, vì đứa con phải là kết tinh từ tình yêu, vì anh ích kỉ không muốn cô mang thai con người khác nên đã ép cô đi phá thai. Đối với Bắc Bắc, đó có lẽ sẽ là bắt đầu nhưng với Y Y đứa con đó lại là chấm dứt, chấm dứt mối tình tuyệt vọng của hai người. Nhưng có lẽ Bắc Bắc không biết rằng, có những tổn thương nếu không được giải thích thì sẽ không có thứ tha.

Y Y bỏ đi, anh vẫn ở đấy vì sợ khi cô trở về sẽ không tìm được anh. Bốn năm chờ đợi cũng là bốn năm mỏi mòn, có lẽ động lực của anh là những ngày tháng ngắn ngủi bay đến Hàn Quốc nhìn cô từ xa, nhìn cô quay cuồng bên những cuộc tình mới.

Rồi Y Y cũng trở về, họ gặp lại nhau. Cô cuối cùng vẫn không thể quên được anh, quên được những dịu dàng mà chỉ thuộc về riêng anh. Những tưởng giờ đây hạnh phúc sẽ đến với họ, thì một lần nữa, những quá khứ thương tâm của Bắc Bắc lại được tàn nhẫn vén lên mang theo những cảm xúc nghẹn ngào…
***
Tôi tưởng tượng, “Trời sáng rồi, nói tạm biệt” tựa như một bức tranh được vẽ nguệch ngoạc nên bởi chằng chịt những nỗi đau, những mâu thuẫn trong nội tâm nhân vật. Người đọc như đi theo dòng cảm xúc của nhân vật Đồng Tử Y, cùng cô yêu, cùng cô hận, cùng cô khám phá những nút thắt, giãy dụa trong những đớn đau.

Quá khứ vẫn là quá khứ, không thể thay đổi nhưng tương lai thì có thể. Tình yêu của Y Y và Bắc Bắc không phải là một tình yêu đẹp, ngọt ngào như chuyện cổ tích, nó được kết tinh theo thời gian mang theo đầy rẫy những vết rạch hiểu lầm của yêu và hận, là một tình yêu được xây dựng lên từ sự nỗ lực và hi sinh.

Họ đã từng đánh mất nhau, đánh mất chính bản thân nhưng sau tất cả, hạnh phúc cũng sẽ đến với những người xứng đáng. Những kẻ xấu cuối cùng cũng bị trừng trị. Gieo gió thì gặt bão, đó là định luật nhân quả muôn đời không thể thay đổi.

Bên cạnh đấy, tôi cũng rất ấn tượng với nam phụ Thôi Hải Kì. Anh là một người đàn ông tốt, luôn che chở và bảo vệ Y Y, anh cũng là người dịu dàng, cũng là một người vì cô mà nguyện đánh mất trái tim. Thế nhưng Y Y cả đời này có lẽ chỉ có thể yêu một Bắc Bắc mà thôi, vì vậy cô đành phụ Hải Kì.

Có một câu nói của anh làm tôi rất cảm động: “Nhân vật nam nữ chính được sống với nhau, anh là nhân vật phụ, xin được phép rút lui”. Buổi chia tay của họ không có cãi vã, tranh chấp, chỉ có một lời tạm biệt nhẹ lướt qua. “Em không phải là người đầu tiên anh yêu, cũng không phải là người anh yêu sâu đậm nhất.” Vì thế em không cần phải gánh nặng, hãy sống thật hạnh phúc.

Tình yêu của Hải Kì với Y Y không phải là tình yêu ngây ngô như Giang Mạnh Kì, không phải cố chấp như Y Đằng Diệu nhưng tôi nghĩ, anh đã yêu Y Y không thua tình yêu mà Dịch Bắc dành cho cô. Vì yêu nên đành buông tay trả cô về bên hanh phúc.

Truyện rất cảm động, ở một vài đoạn, tôi đã phải ngừng để ổn định lại cảm xúc của mình. Nội tâm nhân vật được tác giả diễn tả rất tốt, mạch lạc nhưng không hề phô trương, gượng gạo. Tôi cũng rất thích chủ đề mà truyện khai thác về. Có đôi khi, yêu chưa thực sự đủ. Yếu tố tâm lí tác động đến giới tính, giới tính lại tác động đến tình yêu. Có lẽ thật hiếm truyện có thể mạnh dạn đề cập đến những vấn đề nhạy cảm như thế. 

Tuy nhiên, điểm trừ duy nhất là kết thúc dường như hơi vội vã, khiến người đọc có chút hụt hẫng. Cho dù vậy, đây thực sự là một câu chuyện rất đáng đọc và tôi tin nó sẽ đem đến cho các bạn rất nhiều tư vị cảm xúc mà chỉ có thể bắt gặp ở “Trời sáng rồi, nói tạm biệt”. 
*** 
Tiết tử:
“Y Y , anh không phải cố ý, anh chưa bao giờ hy vọng mối quan hệ giữa chúng ta trở thành như vậy……Anh không biết, anh sẽ mang đến cho em nhiều đau khổ như thế, đáng lẽ chúng ta không nên kết hôn……”
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy vẻ mặt xa cách, bình tĩnh của Trầm Dịch Bắc, trong mắt còn mang theo rất nhiều hối hận và đau lòng.
Cố gắng lâu như vậy, hôn nhân của hai chúng tôi chỉ còn lại có vết thương.
So với thân thể thì tâm hồn càng đau hơn.
Cố gắng kìm nén nước mắt, tôi cười nói. “Bắc Bắc, em tha thứ cho anh.”
Tựa như trước đây, mỗi lần quấy rầy anh, tôi vẫn gọi anh là Bắc Bắc.
Không có cách nào để yêu, Bắc Bắc, em tha thứ cho anh.
Cho tới bây giờ, đây vẫn là người mà tôi yêu nhất.
Tôi không có mong ước nào ngoài việc ở bên cạnh anh vĩnh viễn. Từng lời nói trước khi kết hôn vẫn xoáy trong đầu. Ngay lúc này, cả lúc hít thở cũng cảm thấy đau.
“Trời đã sáng, chúng ta chia tay thôi.”
___________
" ": Trích dẫn từ truyện
Review by Team Linh Nhi - fb/ReviewNgonTinh0105
Bìa: Team Linh Nhi

Giá bìa 100.000   

Giá bán

49.000 

Giá bìa 100.000   

Giá bán

49.000