Tuyết Đen |
|
Tác giả | Giao Chi |
Bộ sách | |
Thể loại | Sách Nói |
Tình trạng | Sách Nói |
Định dạng | Sách Nói |
Lượt xem | 2502 |
Từ khóa | AudioBook Sách Nói mp3 full Giao Chi Vy Vy Kiếm hiệp Tiểu thuyết Sách teen Văn học Việt nam Văn học phương Đông |
Nguồn | |
Tóm tắt tiểu thuyết Tuyết Đen:
Đông Tử, con gái lớn của một võ đường danh giá, bị ép gả cho con trai của huyện lệnh. Trước ngày cưới, cô nhận nhiệm vụ bảo tiêu một chuyến hàng và gặp gỡ Vạn Độc Vương, một dị nhân mang độc trong người. Sau một nụ hôn định mệnh,cả hai cùng nhau tìm kiếm thân phận thật của Vạn Độc Vương và dần nảy sinh tình cảm. Tuy nhiên, đám cưới của Đông Tử vẫn diễn ra, nhưng cô bất ngờ chết một cách bí ẩn trong ngày cưới, để lại nhiều nghi vấn và mở đường cho phần tiếp theo của câu chuyện.
Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Tuyết Đen:
Ưu điểm:
Nhược điểm:
Đánh giá chung:
Tuyết Đen là một tiểu thuyết võ hiệp đặc sắc, kết hợp giữa yếu tố tình cảm, bí ẩn và hành động. Truyện không chỉ mang đến những giây phút giải trí thú vị mà còn để lại nhiều suy ngẫm về tình yêu, số phận và cuộc sống. Tuy có một số nhược điểm, nhưng Tuyết Đen vẫn là một tác phẩm đáng đọc và xứng đáng được đánh giá cao.
***
[Review] TUYẾT ĐEN & LẠC THẦN
Tác giả: Giao Chi
Ai 9x mà mê đọc Mực Tím khi xưa hẳn không thể không biết đến Tuyết Đen - truyện kiếm hiệp tình cảm đã từng làm mưa làm gió trên các bảng xếp hạng, à nhầm, trên các ấn phẩm Mực Tím. Hồi đó tui hóng đọc từng chương, sau nguyên cuốn tiểu thuyết được xuất bản tui mừng húm nhưng mẹ không cho mua, làm tui phải chầu chực chờ con bạn đọc xong mới được đọc. Ấy vậy kết truyện còn làm tui chưng hửng vì nam chính không rõ sống chết! Có đứa vỗ đùi phán truyện kết buồn, kết mở mới ghê.
Nên mấy ngày trước lúc đọc được tin Tuyết Đen đã ra tập 2 tui kiểu: dahel? Có luôn hả? Có thiệt luôn hả? Sợ bị lừa á mấy bạn. : )) Nhưng đúng là ra tập 02 thiệt. 13 năm chờ truyện mà cứ tưởng 20 năm luôn á, hố này thành vực thẳm luôn rồi chứ không còn là hố nữa. Dông dài vậy để cho các bạn hiểu bối cảnh tình cảm của tui với quyển truyện thời ấu thơ này, mong các bạn dễ thông cảm nếu tui có phát ngôn gì đó quá khích.
Tuy đã đọc tập 1 nhưng 13 năm không ôn lại thì tới bảng cửu chương cũng quên, nên tui đi cày lại Tuyết Đen trước khi đọc tập 2 - Liệt Thần. Tui nghĩ bụng truyện teen hồi xưa mình mê thì chắc kiểu trong sáng tuổi học trò thôi, có khi bây giờ (sau khi đã kinh qua hàng tấn romance novel Tây và ngôn tình Tàu các loại) mình đọc không vô được nữa. Nhưng bé cái lầm. Truyện hay vi xi eo!
Để tui nói có đầu có đuôi tí cho các bạn hiểu: Tuyết Đen là tiểu thuyết kiếm hiệp nhưng yếu tố tình cảm khá nhiều, bối cảnh diễn ra trong 1 thế giới hoàn toàn do tác giả vẽ ra, nơi đó nhân vật có thể đạt tới tuyệt thế võ công điều khiển nước gió, tạo ra tuyết,... khá là kỳ ảo. Loại bối cảnh này nếu đặt trong truyện teen (thường do tác giả teen hoặc mãn teen chút chút viết) sẽ dễ flop vì kém logic khi xây dựng thế giới truyện, đồng thời giọng văn cũng sẽ chú trọng vào cảm xúc cá nhân của nhân vật, phóng đại cảm xúc lên làm tổng thể cứ hay bế tắc và rối nùi. Nhưng Giao Chi không viết kiểu này.
Kiểu viết của Giao Chi là ở góc nhìn thứ ba hoàn toàn, trần thuật khách quan và không phóng đại cảm xúc nhân vật lên nhiều lần. Nếu A giận B vì B bỏ rơi A, Giao Chi sẽ viết y như vậy, câu cú ngắn gọn cực kỳ, chứ không phải kiểu “A căm tức, bối rối và đau lòng khi nhìn thấy B quay lưng đi trong nắng chiều buồn bã, A cảm thấy x y z nỗi niềm bla bla”. Giao Chi còn rất hài hước, cách kể thú vị dễ thương y như bà mẹ lém lỉnh kể chuyện đàn con trong nhà:
“[...] Không hiểu Vạn Độc Vương phản ứng như thế nào nếu Đông Tử kết hôn với một người như Đông Trung. Đẹp trai thì có đẹp, cao có cao... Trong thang điểm từ một đến mười: nhan sắc mười một điểm, trí tuệ tài năng chắc được chín phẩy mấy, nội công zero, tính tình di dịch từ không điểm đến chín điểm tuỳ hoàn cảnh. Không hiểu Vạn Độc Vương có nổi cơn ghen tới bóp cổ đầu độc Lưu Đông Trung đến chết hay không?[...]” (Ai đã đọc tập 1 sẽ hiểu tánh Vạn Độc Vương, tà giáo kiểu gì mà lành tính dã man, ổng nổi cơn ghen tui mừng còn ko kịp)
Vì thế nên truyện rất dễ đọc, bất kể giới tính và độ tuổi, hồi mình 13 tuổi thấy hay như nào thì 26 tuổi mình vẫn thấy hay với diễn biến truyện như thế. Quá nể tác giả!
Trở lại với nội dung truyện nhe. Tập 1 - Tuyết Đen được đặt tên dựa vào đặc điểm của nam chính Vạn Độc Vương - người mà toàn thân đều là kịch độc và luôn có tuyết đen toả ra quanh thân. Vạn Độc Vương tuy là cấp cao trong Vạn Độc Giáo (nghe tên biết tà giáo liền hen), nhưng không thích sát sanh, anh luôn mang mặt nạ và đeo bao tay vì sợ vô cớ đụng trúng ai rồi làm chết người ta. Nữ chính Đông Tử trong 1 tình huống thiếu kiến thức đã lỡ tay tháo mặt nạ của ảnh, xong đứng hình mất 5 giây vì độ đẹp trai của ảnh, xong tiếp tục “lỡ” chạm môi lên má ảnh. Vạn Độc Vương nào giờ tránh người như tránh tà có bao giờ được ai hôn, nên dù trước đó chê Đông Tử xấu nhưng bị người ta nhỡ hôn 1 cái là đổ liền, chỉ tội bé Đông Tử chưa xơ múi được gì đã trúng độc hấp hối. : ))
Chuyện tình hai bạn này hiển nhiên là gay cấn: 1 Vạn Độc Vương ngậm bảo bối trong người, nhân vật tà giáo nổi danh võ lâm, toàn thân là độc vs 1 bé Đông Tử làm nghề shipper liên tỉnh, võ công mèo quào nhưng giàu lòng nhân hậu. Hai bạn bị số phận (a.k.a tác giả) run rủi cho va vào nhau liên tục: ví như Vạn Độc Vương giúp Đông Tử thoát cảnh ép cưới, xong tiện đà hôn lén người ta lại; hoặc Vạn Độc Vương bị thương bỏ đi, Đông Tử đi tìm cho bằng được mới an tâm,... Cái kết của Tuyết Đen đẩy sự khác biệt giữa hai số phận này lên đến đỉnh điểm: cho Đông Tử giải độc, không còn chạm vào Vạn Độc Vương được nữa, và cũng không rõ sống chết của ảnh ra sao.
Phần 2 Liệt Thần không ngay lập tức tiếp nối phần 1 mà thiên về kể chuyện Đông Tử nhiều hơn. Tập này cũng xuất hiện nhân vật nam phụ đầu tiên. Tuy mang tiếng nam phụ nhưng đất diễn còn nhiều hơn cả nam chính, gây ấn tượng mạnh vì độ phức tạp và bất ngờ ảnh. Mới đầu tưởng ảnh là nam phụ bình thường nhưng càng đọc sẽ càng thấy ảnh là cái chốt để hoá giải ngăn cách ngàn trùng giữa Vạn Độc Vương và Đông Tử (kỳ lạ chưa?). Giờ mà tui nói thêm câu nào nữa thì cũng sẽ là spoil nên tui sẽ dừng ở đây. : ))
Cảm xúc sau khi đọc xong 2 tập là vô cùng hào hứng. Thậm chí tập 2 làm mình há hốc mồm vì kinh ngạc, không ngờ bị tác giả lừa 1 cú thật to. Đọc xong quay ra nhìn bìa truyện mới hiểu được hết hàm ý trong đó (không phải bìa truyện vẽ nam nữ chính đâu, hihi spoil đó). Nói chung cực hay và gay cấn, khuyến khích các bạn đọc lẹ nha!
Còn đây là chuyên mục spoil, khẩn thiết yêu cầu các bạn quay lại sau khi đã đọc xong chứ đừng đọc liền. : ))
Điều ai cũng phải bàn tới trong tập 2 Liệt Thần chắc chắn là nhân vật Tuyết Hoa Phi Vũ. Bởi vì chưa đọc chiếc spoil nào nên cung bậc tình cảm của mình với anh chàng / nàng này rất lên voi xuống chó. Khúc đầu hơi ngờ ngợ bả là nam, nhưng tự nhủ nam thứ chắc không trang điểm đâu. Xong té ghế vì bả là nam thiệt, nhưng vẫn tin bả không có võ công. Đến cuối bả nuốt hạt phong vũ châu rồi bắn tuyết tứ phía tui phải há hốc mồm kinh ngạc. Tác giả giấu kín quá, tính cách nhân vật biến chuyển xoành xoạch không biết đường nào mà lường luôn.
Nhưng cái mình nể không chỉ là hình tượng nam thứ cực phức tạp này, mà mình còn nể cách Giao Chi dùng nhân vật này để hoá giải thế cục tương khắc của Đông Tử và Vạn Độc Vương. Lúc đầu mình nghĩ để hai nhân vật chính đến được với nhau thì chắc Vạn Độc Vương phải từ bỏ phong vũ châu, rồi phải tự giải độc trên người mới đến được với Đông Tử, trong khi hai việc này rõ ràng là bất khả thi. Nhưng chính Tuyết Hoa Phi Vũ giúp mỗi bên tiến lên 1 bước đến với nhau: tước đi phong vũ châu của Vạn Độc Vương, đồng thời giúp Đông Tử tiếp xúc được với độc chất. 1 cái kết giải quyết được mọi câu hỏi được đặt ra ban đầu, mình cực kỳ hài lòng!
Nhưng không chỉ hài lòng cái kết, mình còn hài lòng rất nhiều thứ trong truyện này. Tiên cử phải kể đến sự phóng khoáng trong hành động nhân vật. Thường truyện tình cảm nói chung hay có kiểu nghiêm trọng hoá tiếp xúc thân mật. Nhưng trong này sự thân mật được bình thường hoá, ví dụ như Tuyết Hoa Phi Vũ hôn Đông Tử thì dù Đông Tử chẳng có tình cảm trai gái gì với Phi Vũ nhưng cũng không nhảy cẫng lên la làng. Hoặc khi Vạn Độc Vương cởi trần ôm Đông Tử ngủ, hai bên cũng chỉ hồi hộp thương nhau, chứ chẳng sồn sồn nổi thú tính. : ))
Sự hào sảng này được diễn tả ở mức độ cao hơn khi nhân vật không hề hành động cực đoan. Nếu ở một truyện kiếm hiệp / tình cảm bình thường thì sẽ là có thù tất báo / tình địch không đội trời chung, nhưng trong truyện này các nhân vật có thể tha thứ cho nhau, có thể nhìn vào cái tốt trong bản chất mà bỏ qua được hành động xấu đã diễn ra. Ví như Đông Tử tha thứ cho Tuyết Hoa Phi Vũ dù hắn đã gần như giết chết Vạn Độc Vương, hoặc Phi Vũ nương tay với Vạn Độc Vương dù ban đầu ý định của hắn là giết hẳn đi mới đúng.
Đến cả những nhân vật phụ đặc sắc trong truyện cũng có tính nhân văn: ví như Tường Vy của Vạn Độc Giáo vốn yêu Vạn Độc Vương nhưng có thể buông tay mà để Vạn Độc Vương đến bên Đông Tử; hoặc Tưởng Y Vệ muốn lấy mạng Vạn Độc Vương để tấn chức, đến chừng Vạn Độc Vương rời đi, hắn cũng có thể bỏ qua không truy sát nữa. Cơ mà cũng chưa chắc, vì tập 2 chưa phải là Tết, tác giả còn sắp ra tập 3 kìa muahahahaha.
Nhưng nếu tập 3 không twist cái kết của tập 2 thì quả tình bộ truyện này rất có chất Disney: bối cảnh hay, diễn biến gay cấn, nhân vật chính lẫn phụ đều đặc sắc và cái kết nhân văn có hậu không thù hằn. Đây là điểm cộng lớn vì nó sẽ có tính giáo dục tốt cho các bạn tuổi teen. Nhưng với tuổi già như mình thì chắc mình cần thêm chút kích thích (gu tui nặng quá rồi huhu), kiểu skinship nhiều hơn giữa hai nhân vật chính í. Chứ đất diễn của bọn nhân vật phụ trong này nhiều khiếp. : ))
Kết cái bài review siêu dài này sẽ là vài trích đoạn tui tâm đắc trong truyện nhe:
“Như vậy chẳng những yêu thương Đông Tử vì rung động đầu đời, Vạn Độc Vương còn yêu Đông Tử vì Đông Tử đại diện cho một nguyện vọng sâu kín của hắn, một bản ngã bị cướp mất từ khi còn thơ ấu.” - chưa từng thấy tác giả nào trực tiếp phân tích nhân vật trong chính cái truyện có nhân vật đó như vầy.
“Bảo Thường và Lưu Đông Trung từ lâu như hai kỳ lân phong thuỷ, thay vì trấn trước cửa nhà, hai đứa trấn đường tinh duyên của Đông Tử.” - cute hột me chưa nè =))
“Ngược lại, nếu Vạn Độc Vương vẫn yêu quý nàng, vẫn ngày đêm theo dõi nhất cử nhất động, bí mật đánh đuổi ác nhân bảo vệ nàng nhưng không thể ra mặt, không thể nói thành lời, không thể đứng đối diện nắm lấy tay nhau, cảm giác đó quá xót xa.” - đoạn này tuy kiểu văn bình thản nhưng đọc xong muốn rớt nước mắt á, 1 từ xót xa diễn tả được cả 1 bầu trời tâm trạng. ;___;
“Lưu Đông Trung, ngươi hạ thủ khi Phong Ca đang bảo vệ tính mạng cho ngươi...” - bản lĩnh súc tích của Giao Chi là đây, 1 câu trúng hồng tâm, tui mà là Lưu Đông Trung nghe xong cũng nhột tận đáy lòng.
Nếu các bạn đọc được tới đây, thì cảm ơn các bạn đã kiên nhẫn nghe tui lảm nhảm. Hi vọng đã có thể giới thiệu được truyện hay và chia sẻ niềm vui đọc truyện với cá bạn.
- Hidari