DTV eBook - Mượn Sách Truyện Tiểu Thuyết Văn Học Miễn Phí Tải PRC/PDF/EPUB/AZW

akishop
Ủng hộ để truy cập kho ebook Google driveTẠI ĐÂY

Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Bảo Tàng Sơn Hải của tác giả Đạo Môn Lão Cửu.

Văn Án:
Tôi từng đi qua rất nhiều đỉnh núi, vượt qua vô số biển lớn, mỗi một chỗ thần bí ở Hoa Hạ, đều có dấu chân thám hiểm của tôi.
Ví như ở vương quốc cổ nơi Tây Vực xa xôi, có một Nữ Vương xinh đẹp và bất tử.
Bên trong lăng mộ rộng lớn của Tần Thuỷ Hoàng đang cất giấu thần kiếm mạnh nhất thiên hạ.
Trên đảo Bắc Hải mù sương có hàng trăm người chứng kiến “rồng” trong truyền thuyết.
Trong quan tài cũ tối tăm ở Tương Tây, Cương Thi Vương đã ngo ngoe muốn động.
Xông vào cấm địa chết chóc, tranh đoạt bảo tàng quốc gia, tầm long, điểm huyệt, xem sao trời, đấu cương thi.
Hết thảy mọi chuyện tôi đều không chút kiêng kị.

Mời các bạn tải đọc sách Bảo Tàng Sơn Hải của tác giả Đạo Môn Lão Cửu.

Ngoài ra, các bạn có thể tìm đọc các tác phẩm khác của tác giả Đạo Môn Lão Cửu:
***

Tóm tắt

Bảo Tàng Sơn Hải của Đạo Môn Lão Cửu là một tiểu thuyết phiêu lưu pha trộn giữa lịch sử, kỳ bí, và hiện đại, xoay quanh những chuyến thám hiểm của Trường An và đội ngũ 701 - một tổ chức đặc biệt của Trung Quốc chuyên bảo vệ và truy tìm các quốc bảo bị thất lạc.

Cuốn sách khéo léo kết hợp các yếu tố lịch sử, như lăng mộ Tần Thủy Hoàng, truyền thuyết về long mạch, và những câu chuyện kỳ bí ở vùng Tây Vực, với những nhiệm vụ ly kỳ của đội 701.

Đội ngũ 701 không chỉ phải đối mặt với các thế lực đen tối và hiểm nguy trong các chuyến thám hiểm mà còn mang trên vai sứ mệnh lớn lao: khôi phục lại danh dự của các liệt sĩ và bảo vệ di sản văn hóa của quốc gia. Câu chuyện phát triển qua từng nhiệm vụ, từ khám phá cổ vật, đối đầu cương thi, đến bảo vệ những bí mật lớn ẩn giấu trong lòng đất.

Nổi bật trong câu chuyện là tinh thần yêu nước mãnh liệt, sự hy sinh thầm lặng của các thành viên 701, và niềm tự hào về một Trung Quốc mạnh mẽ. Xen kẽ với các pha hành động gay cấn là những khoảnh khắc xúc động khi đội 701 tri ân các đồng đội đã khuất, cùng những cảm xúc sâu sắc về trách nhiệm và lòng trung thành.

Đánh giá

Ưu điểm:

  1. Cốt truyện hấp dẫn: Với sự kết hợp giữa phiêu lưu, lịch sử, và yếu tố siêu nhiên, cuốn sách cuốn hút người đọc từ đầu đến cuối.
  2. Nhân vật sống động: Các nhân vật chính như Trường An, Lão Yên, và cô Tứ được xây dựng có chiều sâu, với những câu chuyện riêng và sự gắn bó cảm xúc.
  3. Tinh thần yêu nước: Tác phẩm truyền tải thông điệp mạnh mẽ về tình yêu tổ quốc và lòng tự hào dân tộc.

Nhược điểm:

  1. Diễn giải dài dòng: Một số đoạn văn, đặc biệt những phần cảm xúc, có thể bị kéo dài, làm chậm mạch truyện.
  2. Tính thực tế: Mặc dù yếu tố kỳ bí là điểm nhấn, nhưng một số tình tiết có thể hơi phi lý đối với người đọc yêu thích sự logic.

Đánh giá tổng quan:

"Bảo Tàng Sơn Hải" là một tác phẩm xứng đáng để đọc đối với những ai yêu thích thể loại phiêu lưu, kỳ bí và muốn khám phá các giá trị văn hóa, lịch sử của Trung Quốc. Với cốt truyện giàu cảm xúc và các pha hành động kịch tính, tiểu thuyết này mang đến một hành trình không thể quên.

Điểm đánh giá: 8.5/10.

***

"Nhưng hiện tại đất nước ta đã hùng mạnh, 701 cũng là binh khí tối thượng của quốc gia, không nên ẩn mình trong bóng tối nữa, mà phải đường đường chính chính đứng ra ánh sáng, để cả thế giới biết rằng, có một đơn vị như vậy, họ lấy phương châm "Lấy nhiệm vụ của ta, bảo vệ bảo vật quốc gia" làm kim chỉ nam, họ "Dâng hiến cả đời cho đất nước, không oán không hối". Càng phải để cả thế giới biết rằng, thời kỳ nhục nhã bị đốt cháy Viên Minh Viên đã qua lâu rồi, Trung Quốc ngày nay là một quốc gia hùng mạnh sừng sững trên mảnh đất Trung Hoa, có đủ thực lực để bảo vệ quốc bảo của mình, càng có đủ thực lực để đòi lại những quốc bảo đã mất!" Nước mắt tôi không kìm được mà tuôn rơi, tôi nhìn bộ trưởng Hầu, miệng ông ấy vẫn đang mấp máy. Ông ấy nói Lưu Hàn Thu đề nghị, các thành viên của 701 nên được khôi phục thân phận và đãi ngộ, những liệt sĩ đã hy sinh trước đây đều nên được chôn cất với thân phận thật sự của mình tại nghĩa trang liệt sĩ Bát Bảo Sơn, còn lão Yên, càng nên được chôn cất tại nghĩa trang liệt sĩ với tang lễ long trọng nhất, ông ấy xứng đáng với vinh quang cao nhất. Tôi không biết liệu mình có đang khóc thành tiếng hay không, tôi chỉ biết rằng trước mắt mình mờ mịt, đến cả những lời bộ trưởng Hầu nói sau đó tôi cũng không nghe rõ nữa, chỉ biết rằng cuối cùng chúng tôi cũng không còn là những kẻ vô danh, cũng không còn là những người phải âm thầm hy sinh nữa. Lão Yên, ông thấy chưa? Tôi thầm gọi trong lòng, cuối cùng, 701 cũng có thể đường hoàng tồn tại, sẽ không còn ai nghi ngờ sự tồn tại của chúng tôi là không cần thiết, cũng sẽ không còn ai nhìn chúng tôi bằng ánh mắt kỳ thị nữa. "Trường An!" Bộ trưởng Hầu đột nhiên gọi. Tôi lau nước mắt nhìn ông ấy, giọng nói ôn hòa của ông ấy vang lên: "Tang lễ của lão Yên và Lưu Hàn Thu được ấn định vào ba ngày nữa, William cũng sẽ bị xử bắn vào ngày hôm đó, cậu thấy thế nào?" Tôi gật đầu, không nói nên lời. Cho đến khi bước ra khỏi văn phòng của bộ trưởng Hầu, tôi mới hoàn hồn, cuộc họp lần này căn bản không hề nhắc đến chuyện áo ngọc hàn thi, tôi đang định quay người lại hỏi, thì Trường Không đã bước đến bên cạnh tôi: "Cậu muốn hỏi về áo ngọc hả?" Tôi gật đầu, thắc mắc sao anh ta biết? Anh ta mỉm cười nói: "Hiện tại chuyện duy nhất 701 chưa xử lý chính là chuyện này, nhưng cậu yên tâm, bộ áo ngọc đó hiện đang ở chỗ đội khảo cổ quốc gia, sau khi họ hoàn thành việc phục chế, chắc chắn sẽ được trưng bày tại Bảo tàng tỉnh Hồ Bắc, đây là thông lệ rồi." Tôi cảm ơn anh ta, anh ta vỗ vai tôi nói: "Từ nay về sau, 701 và 303 sẽ là đơn vị anh em thật sự!" Nói xong, anh ta bước qua mặt tôi đi trước, tôi nhìn theo bóng lưng anh ta, một lúc sau cũng rời khỏi đây. Ba ngày trôi qua trong nháy mắt, sáng sớm, tôi mặc một bộ đồ đen, đeo băng tang trắng trước ngực, Nha Tử lái xe, những người chúng tôi ở 701 đã đến nghĩa trang liệt sĩ Bát Bảo Sơn từ sớm. Toàn thể thành viên của 303 cũng đã đến, nhưng giữa chúng tôi không còn bầu không khí căng thẳng như trước nữa, tuy không thể nào thân thiết ngay lập tức được, nhưng tôi tin chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Cả lão Yên và Lưu Hàn Thu đều không còn thi thể, vì vậy đều là mộ gió. So với Lưu Hàn Thu, thủ tục bên phía 701 phức tạp hơn rất nhiều, bởi vì còn có rất nhiều hài cốt của các đồng chí đã hy sinh trước đây được di dời về đây một cách vội vàng. Trong số đó, có những người hy sinh ở bên ngoài, đến cả thi thể cũng không có, tên của họ cũng sẽ được khắc trên bia mộ. 9 giờ sáng, lễ truy điệu lão Yên và Lưu Hàn Thu chính thức bắt đầu! Tôi và Trường Không đứng ở hàng đầu tiên, tay bê di ảnh, trang nghiêm giơ tay chào theo nghi thức quân đội về phía hai ngôi mộ gió của họ, sau đó là đến lượt từng người một dâng hoa. Cả hiện trường không ai nói một lời nào, mọi người đều dành sự tôn kính cho thời khắc này. Sau khi lễ bắn súng tiễn biệt kết thúc, mọi người ở 303 nán lại trước mộ Lưu Hàn Thu một lúc rồi cũng rời đi. Còn chúng tôi, vì còn phải trông coi việc di dời hài cốt của các liệt sĩ 701, nên đã ở lại đây. Tôi ngồi bên cạnh mộ lão Yên, nghẹn ngào nói: "Lão Yên, ông thấy không, bây giờ chúng ta đã khác xưa rồi, máu của ông và các bậc tiền bối đã đổ xuống đã tạo nên thành tựu ngày hôm nay của chúng ta! Mọi người hãy yên nghỉ, đây là vinh dự cao nhất mà đất nước dành cho mọi người, mong mọi người an giấc ngàn thu." "À đúng rồi, William đã bị xử bắn rồi." Tôi vừa xoa tấm bia mộ của lão Yên vừa lẩm bẩm: "William vừa chết, gia tộc William cũng tan rã, gần đây 701 đang nỗ lực thu hồi các loại quốc bảo bị thất lạc ở nước ngoài, chẳng hạn như 12 con giáp bằng đồng ở Viên Minh Viên, tranh tường Phi Thiên ở Đôn Hoàng, rất nhiều kiều bào và những người yêu nước ở nước ngoài đang giúp đỡ chúng ta, tinh thần của 701 đã lay động cả thế giới. Con đường thu hồi quốc bảo chắc chắn sẽ không bằng phẳng, nhưng nhìn chung là ngày càng tốt đẹp hơn, tôi tin rằng, sau này, con cháu đất nước Trung Hoa muốn chiêm ngưỡng quốc bảo, sẽ không cần phải vượt biển nữa." Tôi đã nói rất nhiều, rất nhiều điều với lão Yên, cho đến khi tất cả hài cốt đều được di dời xong, tôi mới lên xe của Nha Tử trở về 701. "Trường An, cuối cùng cậu cũng về rồi." Tôi đang định về ký túc xá nghỉ ngơi, Lão Hạ đã kéo tôi lại, vẻ mặt đầy phấn khích. Tôi xoa xoa thái dương, hỏi ông ấy có chuyện gì vậy? Ông ấy đưa cho tôi một xấp tài liệu, kích động nói: "Lăng mộ lớn, tuyệt đối là lăng mộ lớn hiếm có trên đời, Trường An, cậu xem đi." Lăng mộ lớn? Tôi tò mò liếc nhìn ông ấy, sau đó cầm lấy xấp tài liệu lật xem, sắc mặt lập tức thay đổi - đó là lăng mộ nằm ẩn mình trong mây trắng, lăng mộ mà lão Yên đã hẹn cùng tôi đi khám phá. "Ở đâu?" Tôi gập mạnh xấp tài liệu lại, mọi mệt mỏi tan biến hết. Lão Hạ chỉ vào bản đồ, nói ở phía Bắc, sâu trong dãy núi Đại Hưng An, dựa theo những tư liệu đã thu thập được, lăng mộ này là khởi nguồn của tất cả những bí mật về trường sinh bất lão, có liên quan mật thiết đến cung A Phòng, núi Ly Sơn nơi cô Tứ sinh sống. Tôi nhận lấy bản đồ, lập tức quay đầu nhìn Nha Tử và những người khác, bọn họ lập tức hiểu ý tôi. "Mười phút!" Tôi bỏ lại hai chữ, nhanh chóng quay về ký túc xá thu dọn đồ đạc, sau khi mọi người tập hợp đầy đủ, chúng tôi rời khỏi 701, chiếc xe việt dã vẫn đậu ở đó, không lãng phí một giây phút nào. "Trường An." Lúc tôi chuẩn bị chui vào xe, giọng nói của cô Tứ vang lên từ phía sau, tôi lập tức quay người lại, thấy cô ấy đang đeo một chiếc ba lô nhỏ đi về phía tôi. "Cô muốn đi rồi sao?" Tôi khẽ hỏi. Mặc dù đã chuẩn bị trước tinh thần, nhưng đến lúc này, tôi vẫn không khỏi cảm thấy hụt hẫng. Cô Tứ ừ một tiếng: "Dù sao tôi cũng khác với các cậu, vì duyên phận, chúng ta mới có cơ hội trải qua những chuyện này cùng nhau, sau này không có tôi, cũng không có lão Yên nữa, cậu phải giữ vững bản tâm của mình." Tôi nhìn cô ấy, sau đó không kìm được lòng mình ôm chầm lấy cô ấy, nghẹn ngào hỏi: "Nếu có một ngày chúng ta gặp lại nhau, liệu cô có còn nhận ra tôi - một lão già tóc bạc trắng, mặt mũi nhăn nheo hay không?" "Câu trả lời này, hãy để dành đến lúc gặp lại nhau rồi hẵng nói." Cô Tứ mỉm cười với tôi, sau đó xoay người dần dần biến mất trong ánh trăng. Tôi nhìn theo bóng lưng cô ấy, cho đến khi cô ấy hoàn toàn biến mất, nỗi đau âm ỉ trong lòng tôi càng thêm rõ rệt. Cuối cùng tôi thở một hơi dài, chui vào trong xe, đối mặt với ánh mắt quan tâm của mọi người, tôi xua tay với vẻ mặt đầy khí thế: "701, lên đường!"

Mọi người cũng tìm kiếm

Bảo Tàng Sơn Hải Đạo Môn Lão Cửu

Viện bảo tàng Sơn Hải review

Viện bảo tàng Sơn Hải Wattpad

Bảo Tàng Sơn Hải ebook

Giá bìa 100.000   

Giá bán

49.000 

Giá bìa 100.000   

Giá bán

49.000