Boss Đen Tối Đừng Chạy |
|
Tác giả | Mèo Lười Ngủ Ngày |
Bộ sách | |
Thể loại | Sách Nói |
Tình trạng | Sách Nói |
Định dạng | Sách Nói |
Lượt xem | 1887 |
Từ khóa | AudioBook Sách Nói mp3 full Mèo Lười Ngủ Ngày Ngôn tình Hiện đại Lãng mạn Văn học phương Đông |
Nguồn | |
Thể loại: hiện đại, sủng
Hứa Nặc x Tiêu Dật
Hứa Nặc là cô nhân viên bình thường, được nhận làm nhân viên thử việc cho công ty của Tiêu Đại boss và tình cờ, Tiêu Dật (Tiêu Đại boss) cũng là người mẹ cô kêu đi xem mắt. Trong mắt Tiêu Dật, Hứa Nặc là thỏ trắng (nhưng sau này anh phát hiện ra là hổ cái đội lốt thỏ trắng he he). Thật ra Hứa Nặc cũng lanh lợi, có chút thông minh, tuy không thông minh trong lĩnh vực thương trưởng như Tiêu Đại boss, nhưng cô cũng không ngốc, chỉ có vậy thôi, chứ Hứa Nặc không phải giả tạo đâu :3 Cô không dụ dỗ người giàu, không mê tiền nên Tiêu Dật nhìn thấu bản chất đó qua đôi mắt sáng của cô.
Tình yêu của Tiêu Dật dành cho Hứa Nặc cũng hơi nhanh. Truyện không có tiểu tam nữ phụ, có nam phụ thôi. Tiêu Đại boss đã phải ăn dấm chua với nhiều tình địch: Tử Uyển, Tiểu Trương, Tiêu Tuấn (em trai Tiêu Dật), Nhiễm Thanh Hà (bạn trai cũ kiêm tình đầu của Hứa Nặc). Điều này làm mình rất thích, mình cảm thấy con trai chủ động như vậy mới đúng, cũng như con trai phải giành người mình yêu từ tay tình địch, chứ con gái mà cứ giành giật 1 người con trai hoài, mình thấy khá nhàm chán.
Truyện sủng ngọt, không biến cố nào cả. Có tí gió nhưng rồi mọi chuyện đều ổn cả. Nội dung hơi cũ: tổng tài – nhân viên, nhưng mình thấy cũng ổn.
Cho 3.5/5 điểm.
Trong 1 ngày nhàn rỗi, quơ đại truyện này để đọc. Hận. Mất thời gian.
Truyện đúng kiểu 3 xu, chán phèo, motif thì cũ, nhân vật thì nhảm. Thôi thì spoil luôn dù mình drop.
Nữ chính là 1 cô gái nhỏ nhắn, khá xinh, tính cách cũng bình thường. 1 ngày đẹp trời đi xem mắt thì xem đúng cha boss tổng, bị cha này phát hiện lý lịch gian dối do khi khai lý lịch làm việc là đã có gia đình. Lý do gian dối thì nàng được bảo rằng phụ nữ khai có gia đình thì dễ được nhận vào công ty. Vậy là bắt đầu á.
Boss Tổng (tức nam chính) tên thật là Tiêu Dật, anh tuấn toàn tài (hiển nhiên, nam chính mà), mọi người đồn rằng ảnh máu lạnh, cao lãnh. =)) Cơ mà tin không, chỉ gặp gỡ vài lần với 1 vài tình huống không đáng chú ý lắm thì anh đổ nữ chính, lý do thì mình chịu.
Các lần gặp gỡ thì ngoài buổi xem mắt, là 1 lần tình cờ nàng ngu ngơ bước lộn vào thang máy VIP của công ty, là 1 lần nàng vô tình – vô tình – vô tình được em trai boss tăm tia. Túm lại, là chỉ 1 tháng từ sau lần xem mắt thì nam chính & nữ chính vô tình đụng nhau chan chát, toàn những tình huống mình thấy bình thường, còn tác giả thì thấy rất ấn tượng, nam chính lại càng thấy ấn tượng rồi đổ luôn nữ chính. Nữ chính được thăng cấp mau chóng từ nhân viên thử việc tại tầng 3 lên luôn Bộ phận kế hoạch tầng 17. À quên nói công ty của boss là công ty game nên đa số nhân viên là nam, nhân viên các dự án của tầng 17 lại đặc biệt là giống đực (tầng 17 – tinh hoa của công ty). Nàng được cất nhắc rơi vào thế giới đực rựa chẳng những không gần chàng hơn mà còn làm người anh em cùng xây dựng công ty với chàng xiêu vẹo. Vậy là boss tranh thủ mọi cơ hội tiếp cận nữ chính, nào thì đưa về nhà, nào thì bị thương xíu là cho nghỉ cả tuần rồi đưa đi trị liệu, nào là đến lấy lòng cha mẹ nàng không thiếu cái gì. Rồi 1 ngày đẹp trời, nàng cũng đổ. Sau đó, sau đó thì chán quá nên mình không đọc nữa.
Chán vì tình huống truyện chán. Kiểu yêu nhau của 2 nhân vật chính vừa nhanh mà lại vừa buồn ngủ. Nữ chính thì cứ luôn sợ sệt nam chính cho nghỉ việc rồi mơ mộng tè le. Nam chính thì toàn giả vờ cao lãnh. Nam phụ cũng nhạt nhẽo vô cùng xuất hiện vài lần để nam chính ghen tí cho vui.
Tóm lại, cảnh báo đọc mất thời gian.
[Review] Boss đen tối, đừng chạy !
Thể loại: công sở , hiện đại, tiểu bạch×sói xám, HE
Tình trạng: Hoàn, đã xuất bản
#lang_hoa_review
#boss_đen_tối_đừng_chạy
Nữ chính Nặc Nặc bị gia đình lôi đi xem mắt, lại xem mắt đúng boss của công ty, người mang tiếng vừa lạnh lùng vừa lãnh khốc cao ngạo nhưng lại đặc biệt thích ăn thịt ” thỏ “
Riêng chuyện này mình khuyên chân tình chỉ nên đọc cho vui chứ không nên đặt não vào , tình tiết và motif bình thường, hai người đến với nhau cũng thuận buồm mát mái không sóng gió không tiểu tam, 2 bên gia đình cũng k cấm cản, nói chung là yêu quá nhanh. Văn phong không có vấn đề gì nhưng tình tiết thì chán, không có gì đặc biệt lắm, nhân vật xây dựng thiếu chiều sâu, tính cách có nhiều mâu thuẫn. Mặc định là nữ chính tiểu bạch ngây thơ, có những đoạn lại vùng lên thể hiện cá tính cá nhân, cũng tốt, nhưng lại có những đoạn dường như mất não, không có chính kiến cá nhân, thực sự rất khó chịu. Truyện không có tiểu tam của nam chính, mà ngược lại nữ chính là người ai gặp cũng thích, điều đấy cũng không có vấn đề gì, chỉ là khi rõ ràng bà này từ chối thẳng thừng nam phụ rồi, nói kiểu cho dù không có nam chính thì ngươi cũng không có cửa đâu, người ta lạnh nhạt lại phải than thêm 1 câu là cảm thấy ngày càng xa cách? Nam chính thì hình tượng sụp đổ dần đều, chán không buồn nói !
Tuy nhiên truyện cũng có nhiều đoạn hài hước, đặc biệt là mấy đoạn trong công ty, mấy ông con trai pha trò cứu vãn cả quyển truyện. Nhưng hầu như là những pha xử lý quá cồng kềnh của tác giả làm truyện mệt mỏi và thiếu đi sự tinh tế
#số1
Chấm: 5,5/10