Cái Nguyền Rủa Này Thật Quá Tuyệt Vời |
|
Tác giả | Hành Giả Hữu Tam |
Bộ sách | |
Thể loại | Huyền ảo |
Tình trạng | Chương 1.039 |
Định dạng | eBook mobi pdf epub azw3 |
Lượt xem | 97 |
Từ khóa | eBook mobi pdf epub azw3 update Hành Giả Hữu Tam Xuyên Không Dị Giới Huyền Ảo YY Vô Địch Lưu Văn Học Phương Đông |
Nguồn | Tuấn Trần |
Trần Vũ xuyên không đến cao võ thế giới, lại bị "Thế giới ý chí" phán định là người xâm nhập, thực hiện nguyền rủa.
【 hiệu quả nguyền rủa: Đảo ngược trạng thái 】
【 trong tu hành: Khí kình -1, -2, -1, -1. . . 】
【 Khi tập thể dục: Mập mạp +1; suy yếu +1; thể chất -1; lực lượng -1; tính nhẫn nại -1. . . 】
Trần Vũ: "Khinh người quá đáng! Lão tử không luyện!"
【 Khi lười biếng: Khí kình +1, +2, +2, +1. . . 】
【 Khi thức đêm : Khỏe mạnh +1; sức miễn dịch +1; tim phổi công năng +1; mỏi mệt -1. . . 】
【 túng dục bên trong: Khỏe mạnh +4; tinh lực +3; cường tráng +3; khí kình +20; tuổi thọ +2; thời gian hiền giả -5. . . 】
Cái này nguyền rủa. . .
Thật sự là quá tuyệt vời!
***
“Ngôi sao bóng rổ nổi tiếng Durant nói rằng nếu đó thực sự là người ngoài hành tinh, anh ấy nhất định phải nếm thử mùi nước tắm của họ.”
“Liên minh quốc gia ban hành văn kiện số 4, toàn thế giới 132 quốc gia cùng khu vực, đã làm tốt biện pháp phòng ngừa…”
Trần Vũ nhấn nút “chuyển kênh” trên điều khiển, mặt không chút thay đổi, đối với thế giới trước mắt có thể sẽ gặp phải “trừng phạt”, có một chút phán đoán.
“Có phải là văn minh ngoài trái đất xâm lược sao?”
“Cảnh này có chút quen thuộc…”
Bùm!
Lúc này, đột nhiên xuất hiện tiếng động cắt đứt suy nghĩ của hắn. Nghe tiếng nhìn lại, hắn phát hiện ra là một người phương Tây trung niên đầu đeo kính râm, mặc áo khoác da bóng loáng màu đen, đang đá văng cửa lớn, mạnh mẽ uy phong bước vào.
“Ở đây sẽ được bao trọn, tất cả mọi người, ra ngoài.”
Nghe vậy, những thực khách đang ăn cơm tại quán, bao gồm vị khách người Châu Á muốn xem NBA, đều nhao nhao đứng dậy, vòng quanh người phương Tây rời đi.
Chỉ có Trần Vũ, vẫn ngồi tại chỗ, nghiêm túc quan sát chương trình tin tức trên TV.
“Cậu, không nghe thấy à?” Người trung niên phương Tây híp mắt, đi tới chỗ trước bàn ăn Trần Vũ. Vươn ra hai ngón tay, “Bang bang” gõ hai tiếng mặt bàn.
Trần Vũ phảng phất như không nghe thấy, cúi đầu ăn hai miếng mì, nhai nuốt nhưng không rõ ràng: “Ban đầu tôi muốn gây ra chút rắc rối.”
“Cái gì?” Người phương trung niên Tây nhíu mày, không nghe rõ.
“Họ đâm vào họng súng của tôi.”
Trần Vũ đứng lên, mỉm cười với người phương Tây, sau đó ném một tô mì nóng bỏng vào mặt đối phương.
Rầm rầm::
Cái tô vỡ vụn, nước canh văng khắp nơi.
Người phương Tây lập tức hét thảm một tiếng, ôm mặt ngồi xổm xuống.
Đầu bếp phía sau nhà hàng, ông chủ và đầu bếp nhìn thấy tất cả những điều này qua tấm kính lớn, đều ngây ngốc tại chỗ. Sau một lúc lâu, động tác chỉnh tề ôm đầu ngồi xổm xuống.
“Fuck!”
“Fuck!”
Một giây sau, người trung niên phương Tây mắng chửi đĩnh đạc đứng lên, móc ra một thanh súng lục cải tiến qua, lau mì sợi trên mặt, nhắm ngay Trần Vũ liền hung hãn bóp cò súng.
Bang bang bang bang bang::
Trống đạn.
Mà thân thể Trần Vũ khẽ chấn động, ngoại trừ quần áo có rách miệng bên ngoài, cả người lông tóc không bị thương.
“Cái gì”
Người phương tây dại ra một lát, sắc mặt kịch biến: “Hết đạn?!”
Đưa tay ra, từ trong quần áo rách bên trong kẹp ra một viên đầu đạn biến dạng, Trần Vũ ngay trước mặt đối phương, đem bóp thành bột phấn.
“Walter Walter?” Người phương Tây hoảng sợ, vẻ mặt không dám tin.
Leng keng–
Đầu đạn rơi xuống đất, Trần Vũ nhắm mắt hít sâu nửa hơi, tâm niệm khẽ động, vận chuyển năng lực bên trong trong cơ thể.
“Bùm!!”
Tiếng nổ đinh tai nhức óc! Làm vỡ cả cửa sổ trên phố.
Cùng với tiếng la hét kinh hoàng của người dân bên ngoài nhà, tiếng còi xe báo động cảnh sát, mấy chục đầu đạn bên trong cơ thể Trần Vũ nhanh chóng bị bắn ngược lại, bay với tốc độ khủng khiếp hơn, đem người phương Tây xuyên thành cái lưới.
Hắn bước lên, giẫm lên thi thể chảy máu của người phương Tây, Trần Vũ đi ra nhà hàng, nhìn về phía một vị sĩ quan cảnh sát không biết gì, lạnh nhạt nói: “Gọi tổng thống của các người, gặp tôi.”