Ngay lần đọc đầu tiên, tôi đã cảm thấy rần rần khắp người. Lần đọc thứ hai, tâm trí tôi trở thành giống như đông lại. Đến lần đọc thứ ba, tôi tìm tâm trí mình và thấy nó nhão ra trên sàn. Bạn đọc thân mến, cảnh báo trước: loạt bài nói này về Sarvasar Upanishad không dành cho những kẻ nhát gan. Nó là phá hủy dần tất cả những cái mà người ta níu bám vào nhân danh cá tính mình. Cho nên nếu bạn muốn vẫn còn như bạn hiện thế, dừng lại bây giờ; bằng không, những lời này sẽ ám ảnh bạn và bạn sẽ chẳng bao giờ như cũ nữa.
Những lời này đã được nói ra bởi ai đó, người đã trở thành sự vắng mặt, người đã trở thành phương tiện cho sự tồn tại, phương tiện sẽ mang bạn tới cánh cửa nơi chân lý tự hiển lộ mình trong thuần khiết toàn bộ của nó.
Trong những bài nói này về Sarvasar Upanishad, Osho thổi luồng sinh khí vào những văn bản cổ đại. Người trình bày chúng theo cách mà con người hiện đại có thể hiểu được, theo cách đem ý nghĩa vào những hỗn loạn xảy ra trên khắp thế giới. Những chân lý này đã được biết tới trong hàng thế kỷ rồi và như Osho nói, "Đã được nói thường xuyên, nhưng chúng không thể nào được hiểu chỉ bởi việc nói, chỉ hiểu được bởi việc sống. Sống nó là cách duy nhất để biết nó." Mối quan tâm của người là ở chỗ cái thực bên trong bạn bắt đầu lớn lên và rằng nó không trở thành tri thức thêm nữa. Theo khía cạnh này, người quan tâm rất nhiều tới việc hướng dẫn bạn đi qua những đồng nhất giả tạo để cho bạn không trở thành giống như con lừa chất nặng sách vở.
Sâu bướm, ngay cả khi nó nhìn thấy bướm bay, cũng không có ý tưởng rằng điều này sẽ là định mệnh tối thượng của nó. Khi bạn uống những lời này, điều gì đó xảy ra bên ngoài những lời này, và bạn có thể kinh nghiệm tự do của việc là con bướm bay trên bầu trời rộng mở.
Upanishad này bắt đầu với câu hỏi: "Tù túng là gì? Giải thoát là gì?" và kết thúc với câu hỏi, "Ta không là người làm - làm sao có thể có tù túng hay giải thoát cho ta?" Nếu đây là câu trả lời, sao nó lại không được cho ngay từ đầu? Lý do là ở chỗ Upanishad này là quá trình từng bước hướng tới chứng ngộ, quá trình làm tan biến dần, nơi người tìm kiếm được đưa tới trạng thái vô câu hỏi. Thông điệp bản chất được nêu là ở chỗ thực tại tối thượng là một. "Không có phân tách các cá nhân, chỉ có một sự tồn tại phổ quát."
Một trong những chỉ trích đã được nêu ra trong quá khứ cho quan điểm này đã là: nếu đây là hoàn cảnh, thì chẳng còn gì để làm trong cuộc sống cả; rằng chẳng có đúng hay sai, không tội lỗi hay đức hạnh, rằng bất kỳ điều gì bạn làm cũng đều tốt. Tuy nhiên, Osho đã làm rõ ràng rằng đây không phải là ý định của người chứng ngộ. Mục đích duy nhất của họ là giúp bạn buông bỏ cấu trúc bản ngã và tan biến vào trong thực tại cái một. Quá trình tan biến này đưa chúng ta vào cuộc hành trình qua bốn trạng thái của tâm thức và năm thể. Bốn trạng thái tâm thức là thức, mơ, ngủ và turiya. Năm thể là thể vật lý, năng lượng, tâm trí, nhận biết và phúc lạc. Sau khi giải thích cách chúng ta trải qua năm thể này, Osho lập tức bắt đầu nói về sướng và khổ. Người giải thích rằng lý do cho điều này là ở chỗ nói về năm thể riêng chẳng ích lợi gì cho chúng ta chừng nào chúng ta còn chưa biết nguyên nhân của đồng nhất của mình với thân thể vật lý. Bất kỳ khi nào chúng ta kinh nghiệm sướng, chúng ta đều nghĩ rằng chúng ta đang có nó từ thân thể mình. Bất kỳ khi nào chúng ta kinh nghiệm khổ, chúng ta đều cho rằng chúng ta nhận nó từ ai đó khác. Sự tù túng với thân thể là bởi vì chúng ta nói rằng thân thể là nguồn gốc của mọi sướng còn bất kỳ khổ nào đều do người khác gây ra." Tuy nhiên Osho còn tiếp tục nói rằng, "Thân thể là nguồn gốc của cả sướng và khổ. Chúng sẽ phủ định lẫn nhau, và thế thì bạn sẽ phải tìm cái là nguồn gốc của phúc lạc."
Cho nên đồng nhất vẫn còn dai dẳng bởi vì gắn bó của chúng ta với cái mà chúng ta gọi là tri thức. Vấn đề là ở chỗ tất cả các tri thức của chúng ta đều tới từ người khác. "Bất kỳ điều gì chúng ta có, chúng ta đều đã nhận từ người khác. Đó là lý do tại sao chúng ta đứng ăn xin trước người khác cả đời mình. Chúng ta sợ rằng nếu người khác từ chối hỗ trợ cho chúng ta, chúng ta sẽ tuột đi và biến mất." Với tan biến của bản ngã chúng ta đi tới việc biết vốn là trạng thái của hiện hữu và không phụ thuộc vào bất kỳ đối tượng nào. Bản ngã là bịa đặt của riêng chúng ta và phụ thuộc vào cái gọi là tri thức. Tâm thức không phải là bịa đặt của chúng ta, nó tồn tại trước khi thân thể được sinh ra và sẽ tồn tại sau khi thân thể chết đi.
Chung cuộc, Osho nói, "Chỉ có một cách và đó là cởi bỏ tất cả tri thức của chúng ta như quần áo và gạt nó sang bên, trở thành trần trụi, như nó đã thế. Theo cùng cách này, khi bạn có thể trở thành được trần trụi với mọi tri thức, khải lộ bên trong xảy ra."
Tôn giáo vậy "là nghệ thuật chết, nghệ thuật triệt tiêu. Bản ngã của chúng ta phải biến mất theo cách mà nó không bao giờ có thể được tìm thấy lại, sao cho chỉ cái trống rỗng là còn lại. Chỉ trong cái trống rỗng đó mà chúng ta mới có thể hiểu ra bản tính thực của mình.
Cầu cho bạn tan biến trong báu vật này của huyền môn phương Đông và cầu cho hoa mưa rào lên bạn.
Swami Anand Yogendra, B.A., Ll.B. Poona, 12/1989
***
Quyển sách "Con Đường Bên Ngoài Mọi Con Đường" của Osho là một hành trình sâu sắc vào bản chất thực của sự tự do và giải thoát. Osho sử dụng Upanishad - một trong những văn bản thiêng liêng cổ xưa của Ấn Độ, làm nền tảng để khám phá các khái niệm về tù túng và giải thoát trong bối cảnh hiện đại.
Sách mang đến một cái nhìn đột phá về sự giác ngộ không qua lối mòn của các giáo lý đã được thiết lập mà qua việc trực tiếp đối mặt và trải nghiệm. Osho thách thức người đọc phải vượt qua những niềm tin cố định và đứng vững trước không chắc chắn để đạt được trạng thái thực sự của sự hiểu biết và tự do.
Từng trang sách là một lời mời gọi để ngừng tìm kiếm sự an toàn và bắt đầu một cuộc hành trình vào không gian của bản ngã thực, nơi không có sự phân chia, không có cá nhân biệt lập, chỉ có một sự tồn tại phổ quát. Osho giải thích rằng chỉ khi từ bỏ những khái niệm và kiến thức mà chúng ta đã học được, con người mới có thể tiếp cận được với trạng thái vô tư, trạng thái tồn tại thuần khiết mà không còn bị ràng buộc bởi bất kỳ điều gì.
Đánh giá sách: "Con Đường Bên Ngoài Mọi Con Đường" không phải là sách dành cho những ai tìm kiếm câu trả lời dễ dàng hay muốn được an ủi bằng những lời hứa hẹn về một tương lai an toàn. Cuốn sách này dành cho những ai dũng cảm đối mặt với bất an và không chắc chắn để tìm thấy sự thật trong chính mình. Osho sử dụng ngôn ngữ mạnh mẽ và thẳng thắn, khiến người đọc không thể không tự vấn lại những gì họ cho là chắc chắn.
Cuốn sách này cũng đem lại cảm giác rằng sự giác ngộ không phải là điểm đến mà là quá trình, một hành trình không ngừng của sự khám phá bản thân và thực tại. Osho đã thành công trong việc truyền đạt một thông điệp mạnh mẽ về sự tự do thực sự và cách để đạt được nó qua sự hiểu biết sâu sắc và trải nghiệm trực tiếp.
"Con Đường Bên Ngoài Mọi Con Đường" là một cuốn sách táo bạo và sâu sắc, một nguồn cảm hứng đích thực cho những ai tìm kiếm sự thức tỉnh và tự do thực sự trong cuộc sống.
Sách không chỉ đơn thuần là một bài giảng về triết lý; nó là một cuộc gọi tới hành động, một lời kêu gọi để sống đầy đủ và sâu sắc hơn. Osho không chỉ nói về tự do trong bối cảnh lý thuyết, mà còn cung cấp các bài tập và suy ngẫm giúp độc giả trải nghiệm và thực hành những gì ông chia sẻ.
Cuốn sách nhấn mạnh rằng con đường tâm linh thực sự không phải là việc tuân theo một bộ quy tắc đã được định sẵn, mà là khám phá con đường riêng của mỗi cá nhân. Osho thách thức những giáo lý truyền thống và đưa ra một quan điểm mới mẻ về sự giải thoát và tâm linh, một quan điểm không dựa trên sự sợ hãi mà là trên sự hiểu biết.
Đây là một cuốn sách đòi hỏi người đọc phải có một tâm trí mở và sẵn sàng để thay đổi. Những người tìm kiếm sự an toàn và dễ chịu có thể thấy nó là một thách thức, nhưng đối với những ai sẵn sàng đối mặt với nỗi sợ của mình và tiếp nhận sự không chắc chắn của cuộc sống, cuốn sách này sẽ là một nguồn cảm hứng sâu sắc.
Tóm lại, "Con Đường Bên Ngoài Mọi Con Đường" là một cuốn sách quan trọng cho bất kỳ ai đang trên hành trình tâm linh, tìm kiếm cái nhìn sâu sắc hơn về bản chất của tự do và sự tồn tại. Nó không chỉ đưa ra một hướng đi mới cho sự giác ngộ mà còn là một lời nhắc nhở mạnh mẽ về sự cần thiết phải sống thực sự tỉnh thức trong từng khoảnh khắc. Cho dù bạn đồng ý hay không với tất cả những gì Osho nói, cuốn sách chắc chắn sẽ khiến bạn suy ngẫm và có thể thay đổi cách bạn nhìn nhận cuộc sống và thực tại.