DTV eBook - Mượn Sách Truyện Tiểu Thuyết Văn Học Miễn Phí Tải PRC/PDF/EPUB/AZW

Dụ Tình - Lời Mời Của Boss Thần Bí

Tác giả Ân Tầm
Bộ sách Hào Môn Thế Gia
Thể loại Ngôn tình
Tình trạng Hoàn Thành
Định dạng eBook prc pdf epub azw3 mp3
Lượt xem 9017
Từ khóa eBook prc pdf epub azw3 full Ân Tầm Rocky Hào Môn Thế Gia Ngôn Tình Hiện đại 18+ Văn học phương Đông
Nguồn
akishop
Ủng hộ để truy cập kho ebook Google driveTẠI ĐÂY
Dạ tiệc, nàng - một luật sư trẻ, chủ động dùng nhan sắc dụ hoặc một gã thiếu niên, thu thập thành công chứng cứ có lợi giúp thân chủ giành được chiến thắng tại toà. 

Bốn năm sau…

Nàng đã trở thành một luật sư danh tiếng, cùng người bạn trai luật sư tạo nên một cặp đôi vàng khiến bao người phải ao ước. Gần đến ngày kết hôn, nàng nhận lời trở thành cố vấn pháp luật cho một tập đoàn nổi tiếng thế giới. Thương giới mạo hiểm, những sóng gió nơi kinh doanh sòng bạc đều được nàng khéo léo hoá giải, cuối cùng gặp được ông chủ giấu mặt đằng sau bức màn bí mật.

Dưới ánh đèn mờ ảo, người đàn ông dáng vẻ tao nhã, ngang tàng như chim ưng, toát lên sự cao quý của huyết thống cùng vẻ sắc sảo khó giấu, từng cử chỉ của hắn đều khiến nàng cảm nhận sâu sắc sức mạnh của quyền lực. “Lạc luật sư quả nhiên danh bất hư truyền, tiếp theo xin mời cô tìm kiếm một chứng cứ khác.” Khoé môi hắn nhếch lên một nụ cười mang hàm ý vô cùng sâu xa, từng chữ thốt ra, “Một chứng cứ…chứng minh…cô thật hèn hạ!”

Nụ cười trên môi nàng bỗng chốc cứng đờ…

Người đàn ông này, rốt cuộc là ai?
***

Review: DỤ TÌNH: LỜI MỜI CỦA BOSS THẦN BÍ – Ân Tầm

Written by Ta

Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Ngược

Tình trạng: Full

Đánh giá: 9/10

“Dụ tình: Lời mời của boss thần bí” là một trong những truyện của Ân Tầm nói là ngược nhưng không gây quá nhiều phản cảm về sự ngược ấy. Bởi ngược thì nói vậy chứ má Tầm viết cũng ngọt lắm, chả thấy ngược mấy đâu.

Louis Thương Nghiêu là một người thuộc dòng dõi vương thất Louis của Pháp. Có lẽ vì vậy mà trong truyện anh khá lãng mạn, chắc vì dòng máu trong người.

Lạc Tranh là một cô nàng luật sư tài giỏi, khéo léo. Chị không thuộc hình tượng nữ chính bánh bèo, não tàn đâu. Chị luôn có chính kiến của mình, nhìn nhận và hành động. Nếu một luật sư mà lại được xây dựng theo lối viết cũ của Ân Tầm chắc mình cũng không đọc hết được quyển này đâu.

Anh Nghiêu nhà mình tiếp cận chị Tranh vì muốn trả thù cho em trai mình. Em trai anh là người bị hại trong vụ kiện mà chính chị Tranh đã thành danh trong vài năm trước.

Nhưng kế hoạch trả thù của anh lại là khiến chị ấy yêu anh rồi làm chị đau khổ chứ không phải bắt chị về ngược tâm ngược thân đủ kiểu, nên quá trình này cũng coi là nhẹ nhàng, có chút sủng nữa.

Lúc mới đầu thì thực sự chị Tranh đã có người yêu nhưng vẫn anh Nghiêu lôi kéo lên giường. Nhưng nói chị ấy ngoại tình thì thật là không đáng. Tên người yêu của chị cũng chả tốt lành gì, cực kì hời hợt và có vẻ lợi dụng chị nhiều hơn. Chính hắn cũng muốn lôi kéo quan hệ với Louis Thương Nghiêu nên vô tình mà tạo nhiều cơ hội cho anh Nghiêu thực hiện kế hoạch.

Về sau thì đương nhiên hai anh chị yêu nhau rồi. Nhưng khi chị Tranh biết mục đích của anh nam chính thì tuy có đau lòng nhưng chị vẫn tha thứ, bởi trong vụ kiện năm xưa chị cũng đã vô tình tiếp tay cho kẻ xấu.

Theo mình thì truyện chủ yếu là ngọt với sủng mà thôi, không có ngược như mọi người vẫn hình dung về truyện của má Tầm đâu. Truyện khá dài, nhưng bởi tác giả có lồng ghép tương đối những mẩu chuyện của những nhân vật khác để đưa các bạn đến thế giới của một bộ truyện khác. Đó là đặc trưng viết truyện của Ân Tầm mà. Nếu bạn hứng thú với câu chuyện tình cảm của bất cứ nhân vật nào trong truyện, thì cứ việc nhanh tay search Google tên nhân vật đó để đọc câu chuyện của họ.

Thích truyện của Ân Tầm rồi là cứ đọc hoài đọc hoài không hết. Vì vậy hãy yên tâm nhảy hố nhé!

***

Dụ tình – Lời mời của boss thần bí

Đăng bởi Lạc Hoa

“NÉM ĐÁ : “Dụ tình – Lời mời của boss thần bí”
Tác giả : Ân Tầm

Hôm qua thấy có một fan Ân Tầm bày tỏ quan điểm, đại khái bản cho rằng Dụ Tình là một sự tiến bộ trong sáng tác của Ân Tầm, khi mà nữ chính (một luật sư nổi tiếng) thoát khỏi vẻ ngu ngốc nhu nhược như trong các rác…, à quên, các tác phẩm khác. Mình đọc được đến khoảng giữa hồi 2 (hay 3 gì đó) và cũng công nhận chị ta không phải thuộc dạng ngu ngốc nhu nhược thật, mà thuộc dạng ngu ngốc nguy hiểm thì đúng hơn.
Chị ấy – Lạc Tranh – Một phế phẩm khác của Ân Tầm.

Lạc Tranh được nhắc đến như một huyền thoại sống trong giới luật sư:

“Không kể đến cơ trí vô cùng sắc bén, điểm quan trọng nhất là trên toà luôn luôn tỉnh táo, rất biết kiềm chế. Từ khi bước chân vào nghề tới nay, Lạc Tranh chưa từng biết đến thua kiện là gì, bởi vậy được người trong ngành gọi là “Hoa anh túc độc.”
(…)
trong giới luật sư ai cũng biết, ai cùng lên toà với vị nữ luật sư châu Á – Lạc Tranh này đều không thể đấu lại được. Bởi vì ở trên toà, nàng sẽ không để cho luật sư đối phương một chút cơ hội nào”

Đầu tiên, khi gọi “nữ luật sư châu Á” nghĩa là chị ta đã thoát ra khỏi phạm vi Cảng Thơm và vươn tầm quốc tế, mà khỏi phải nói chứ trong truyện đầy rẫy nhưng chi tiết tung hô kinh khủng hơn vậy.
Quá bá đạo, một luật sư được tác giả miêu tả rằng luôn giải quyết những vụ án level thế giới, thậm chí trợ lý của chị ấy còn được tác giả cho là người “tinh anh trong những tinh anh” cơ. Để đến được cái danh hiệu đó, chẳng lẽ chị ta lại “chưa từng biết đến thua kiện là gì”? Là một luật sư đẳng cấp như vậy, chả nhẽ lại chưa từng chạm trán những luật sư lão luyện trên thế giới? Cứ cho là cô ả đã gặp, mà gặp rồi thì sao? Thắng hết được họ?

Mà, luật sư Ân Tầm aka nhà văn Ân Tầm định nghĩa thế nào là luật sư giỏi cỡ thế giới? Giỏi cỡ thế giới thì vụ án người ta chọn cũng phải nghiêm trọng cỡ thế giới, luật sư đối đầu của họ cũng phải bá đạo cỡ thế giới, mức độ hại não + khó khăn đồng thời cũng phải là cỡ thế giới nốt, bị/nguyên cáo của họ có hàng đống tội danh nhưng họ vẫn có khả năng thuyết phục bồi thẩm đoàn tin tưởng thân chủ mình vô tội, như thế mới được gọi là cỡ thế giới, hiểu không?

Luật sư có xuất sắc cỡ nào thì khả năng với vài năm tuổi nghề mà “chưa từng thua kiện” trong các phiên toà lớn hay không có chút sơ hở khi tranh cãi gần như là 0,0%, mà nếu có thì đó thuộc dạng thiên tài rồi, mà những người thuộc diện thiên tài ấy sẽ đi giải quyết những vụ án khét tiếng như liên quan đến tổ chức khủng bố, những kẻ đánh boom liều chết, những tên độc tài, những chính trị gia, hoặc ít ra cũng là những siêu sao, đại gia hàng top… kia (Chưa kể những vụ án kiểu đấy, thường họ sẽ mời cả nhóm luật sư biện hộ cùng vào cuộc, bên cạnh đó còn có sự tham gia của các cơ quan điều tra, các tổ chức hình sự nổi tiếng). Chứ ba cái vụ án thương mại, sòng bạc hầu hết quốc gia nào cũng nhan nhản + việc mới cần sự giúp đỡ của sở cảnh sát kiểm tra nồng độ cồn và nhanh chóng đưa ra kết luận thì cái bọn trong nước xưng quyền đút tiền vào là ok chứ đú với thế giới làm gì? Cái kiểu luật sư như vầy nước nào chả có hàng thúng mà còn thất nghiệp đầy ra ấy ạ

Chưa kể một “luật sư giỏi” như Lạc Tranh mà mình thấy phiên toà được nhắc đến đầu tiên trong truyện nhạt nhẽo và thiếu tính nghiêm trọng vãi, sóc não hết cỡ cũng không thể nhận ra sự giỏi giang của chị Tranh trong khi chất vấn người bên nguyên, mà trong khi đó, phản biện của nữ luật sư “vô cùng tài giỏi” lại rất cùn (Mấy bạn fan đừng bảo mình rằng “luật sư ai chả thế, phải cãi cùn mới thắng được chứ” nhé. Luật sư giỏi trên thế giới nó lý lẽ lập luận kinh khủng lắm chứ không như mấy ông luật sư cãi vớ cãi vẩn ở phiên toà trên huyện đâu ạ ). Chậc, chị Tầm à, sự thông minh của nữ chính chị giấu kĩ quá, em tìm không ra.

Có một điều nữa mà có lẽ các antifans đều nhận thấy, đấy là “đối thủ” của chị Lạc Tranh rất cùi bắp, kĩ năng mềm, khả năng kiềm chế và kiến thức chuyên môn rất kém, vừa mới bị chị Tranh đả kích vài câu đã “lo sợ”, “đổ mồ hôi” hay “giận gần chết” rồi, thảo nào mà chị ta thắng được. Bộ chứ chả nhẽ tác giả chỉ có thể làm bật lên sự giỏi giang của chị Tranh bằng cách cho chị đối đầu với những thằng ngu thôi à? Giỏi hơn lũ ngu thì oai cái gì? Có khác gì việc được khen là xinh trong một lũ toàn “cá xấu” không? Hở?

Chi tiết cuối cùng (cái này troll là chính ) mà mình tự nhiên nhớ ra nên nói luôn. Chị Tranh được cho là luôn thông minh, bình tĩnh, tự tin, không hề nao núng, vậy nhưng mới nói chuyện với nam chính được 10 phút “mà đã tiêu hao hết sức lực của nàng rồi” là thế đ*o nào? Nếu phang phịch nhau nữa thì chị đi đời luôn ha?
Nghi vấn hack…….

( H3PO4 )””

 
***
Có người từng nói, sự dụ hoặc đến cực điểm chính là thứ độc dược trí mạng đối với những người đang yêu. Giống như những kẻ nghiện ma tuý, biết rõ tình yêu có độc nhưng vẫn lao vào, hết lần này tới lần khác chịu tổn thương tới cực điểm. Trái tim tan nát vẫn ôm lấy ảo tưởng tình yêu có thể phá tan giới hạn cuối cùng của sự dụ hoặc cực hạn…

Macao, Trung Quốc

Khách sạn Grand Lisboa, dạ tiệc lúc 10h…

Sự huyền ảo của màn đêm dưới ánh đèn neon rực rỡ sắc màu lại càng thêm phần xa hoa. Trong phòng tiệc tráng lệ của khách sạn, rất nhiều nhân vật nổi tiếng cùng với các mỹ nhân xinh đẹp khẽ mỉm cười đưa tình. Dàn nhạc ưu nhã đang diễn tấu, tiếng vĩ cầm du dương êm dịu như mặt nước phẳng lặng quanh quẩn tới từng góc nhỏ của khách sạn tráng lệ.

Vang đỏ sóng sánh ánh lên sắc màu quyến rũ, rượu sâm banh rót tràn ly…

Trên tầng hai, một cô gái thanh nhã nhẹ nhàng dựa trên sofa, tay vịn lên lan can ánh vàng rực rỡ, nhìn thẳng xuống phòng tiệc xa hoa bên dưới, quan sát tất thảy mọi chuyện phát sinh. Chất lỏng trong suốt trong ly ánh lên trên những ngón tay trắng mịn, mái tóc đen dài hơi che khuất khuôn mặt xinh đẹp. Bộ váy dạ tiệc đơn giản vương vấn những lọn tóc mềm mại, nhưng trong đôi mắt trong veo xinh đẹp kia lại mang vẻ ngây thơ có chút không phù hợp với không khí bữa tiệc này.

"Lạc Tranh, có thấy người thiếu niên bên kia không?" Ngồi đối diện cô gái là một người phụ nữ lớn tuổi hơn một chút, ăn mặc rất sang trọng, những móng tay sơn đỏ kẹp lấy một điếu thuốc lá thật dài dành cho phụ nữ, hơi bĩu môi hướng xuống tầng dưới.

Lạc Tranh khẽ nhấp một ngụm vang đỏ trong ly, cố gắng khiến bản thân mình phù hợp với không khí nơi này, ánh mắt thanh nhã có chút thản nhiên nhìn về phía phòng tiệc dưới lầu…

Người thiếu niên kia ước chừng mười bảy, mười tám tuổi. Tuy không nhìn rõ tướng mạo lắm nhưng bóng dáng cao lớn của hắn lộ rõ vẻ cao quý. Hắn hơi nghiêng người, bộ lễ phục vừa vặn khéo léo tôn lên từng đường cong thân thể. Hắn đang trò chuyện khá vui vẻ với một người đẹp, mặc kệ cánh tay nhiệt tình của người đẹp kia tuỳ ý khoác lên cổ hắn. Chẳng bao lâu, người thiếu niên kia hơi cúi xuống, thì thầm gì đó bên tai người đẹp khiến cô ta bưng miệng cười, liền đó mặc cho người thiếu niên kia vòng tay ôm eo cô ta đi về phía cuối phòng tiệc.

"Một tên công tử ăn chơi trác táng điển hình." Người phụ nữ hừ nhẹ một tiếng, nhìn về Lạc Tranh ở phía đối diện, “Tìm cách khiến hắn chú ý đi, chỉ có vậy cô mới có cơ hội nắm được chứng cứ xác thực có lợi cho thân chủ của mình.”

Lạc Tranh đặt ly rượu xuống, trong mắt ánh lên chút lưỡng lự. Một lúc lâu sau mới than nhẹ, “Chị Tề Lê, phiên toàn này nắm chắc mấy phần thắng?”

"Chỉ cần lấy được cuốn băng ghi hình trong tay hắn, đã nắm chắc 9 phần thắng rồi! Lạc Tranh, đây chính là phiên toà đầu tiên của cô khi bước chân vào giới luật sư này. Nếu giành thắng lợi thì con đường sau này của cô sẽ ngày càng thuận lợi.” Tề Lê gạt tàn thuốc vào gạt tàn, nói tiếp, “Cô thử nghĩ xem, thân chủ của cô mới mười bảy tuổi đã bị mấy tên công tử nhà giàu kia cưỡng bức. Mọi người trong gia đình cô ta đều đặt hết hy vọng vào cô, đừng để họ phải thất vọng.”

Lạc Tranh nhìn chằm chằm vào rượu vang đỏ đang khẽ dao động trong ly, cúi đầu nói nhỏ, “Thành thực mà nói, phiên toà này là do tiền bối Húc Khiên nhận, tôi chỉ là trợ lý của anh ấy mà thôi.”

"Chính vì thế, cô mới càng phải giúp cậu ta.” Tề Lê cười cười, “Tôi biết cô thầm mến Húc Khiên, nếu như cậu ta biết chứng cứ trọng yếu này do cô giúp cậu ta tìm được, cậu ta nhất định sẽ nhìn cô bằng con mắt khác. Đêm nay chính là một cơ hội tốt.”

Tề Lê là luật sư rất có địa vị trong văn phòng luật, chuyên phụ trách các vụ kiện đòi ly hôn. Cô ta tốt nghiệp trường luật cùng khoá với Ôn Húc Khiên, còn Lạc Tranh là đàn em ít tuổi hơn bọn họ mấy khoá, lúc vừa mới tốt nghiệp liền đến văn phòng làm trợ lý cho Ôn Húc Khiên chỉ bởi một nguyên nhân rất đơn giản, nàng thích học trưởng Ôn Húc Khiên.

Lạc Tranh khẽ nhấp chút rượu, thản nhiên nói, “Nếu trong lòng anh ấy có tôi, thì cho dù tôi không làm gì đi nữa cũng vẫn khiến anh ấy chú ý. Còn nếu trong lòng anh ấy không có tôi, thì cho dù tôi có làm nhiều cỡ nào cũng vô dụng.”

"Cô đó, thực đúng là học luật nhiều quá đến ngốc rồi. Thật không biết nên nói cô quá lý trí hay quá thiếu kinh nghiệm. Đàn ông họ chỉ muốn trao đổi “thứ đó” mà thôi, cô hiểu không? Tề Lê lại châm điếu thuốc khác, khẽ nhả ra một vòng khói khá điệu nghệ.

"Ok, trao đổi." Lạc Tranh cười nhẹ, đứng dậy.

"Đi đâu vậy?"

"Đến chỗ đàn ông thích trao đổi, nếu không làm sao lấy được chứng cớ?" Lạc Tranh cầm lấy ví, quay đầu lại nhìn Tề Lê, "Chị xác định hắn chỉ là một tên phá gia chi tử, sẽ không có phiền phức gì chứ?”

"Đương nhiên." Tề Lê gật đầu.

Lạc Tranh hít sâu một hơi, chậm rãi đi xuống phòng tiệc tầng dưới…

Cánh cửa chỗ khúc quanh ở hành lang khép hờ không ngăn nổi tiếng rên rỉ yêu kiều từ bên trong phát ra. Que khe cửa, có thể thấy rõ ràng một đôi nam nữ đang dây dưa bên trong. Người đàn ông, không đúng, phải gọi là người thiếu niên kia, chỉ thấy bóng lưng của hắn hướng ra ngoài, xem ra hắn đang nỗ lực chuyển động trên thân hình cô gái phong tình vạn chủng quần áo đã sớm lộn xộn kia. Hai chân thon dài của cô ta như rắn nước quấn chặt lấy thắt lưng của thiếu niên kia.

Phía sau cửa, Lạc Tranh khẽ cười đầy khinh miệt, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, cũng chưa đi vào, ngược lại đứng dựa bên cạnh cửa, khẽ nhấp chút vang đỏ trong ly, vừa nhìn đôi nam nữ đang kích tình trước mặt như thể đang xem kịch.

Tiếng động lạ phía ngoài khiến cô gái kia hoảng sợ hét lên như thể gặp quỷ, vội vàng đấy thiếu niên kia ra, cuống cuồng chỉnh sửa lại quần áo. Thiếu niên kia đứng dậy, liếc mắt nhìn thấy nụ cười lấp lánh của Lạc Tranh phản chiếu qua ly rượu có vẻ hơi giật mình nhưng rất nhanh khôi phục sự bình tĩnh. Tuy nhiên, trong suốt quá trình sửa sang lại trang phục không hề rời mắt khỏi gương mặt Lạc Tranh.

Ánh trăng cùng ánh đèn trên tường giao hoà khiến tướng mạo người thiếu niên kia hiện lên rõ ràng trước mắt Lạc Tranh. Không kể tới vóc người cao lớn anh tuấn của hắn, mái tóc đen nhánh có vài lọn hơi che khuất đôi mắt đẹp, toả ra ánh nhìn vô cùng ôn nhu, sống mũi cao thẳng mang theo chút vẻ xa cách, khiến người khác không dám tới gần nhưng vẫn toát lên sự dụ hoặc chết người.

Lạc Tranh chỉ hờ hững liếc nhìn hắn, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, đôi mắt lonh lanh như nước mùa xuân không hề tỏ ra tránh né, nhẹ nhàng chớp chớp, đôi môi đỏ mọng khẽ nhấp một ngụm vang đỏ, bờ môi vương chút rượu càng ánh lên sự căng mọng cùng thơm ngát như quả đào mật.

Thiếu niên khẽ nhếch môi, rõ ràng đem toàn bộ sự chú ý đặt vào cô gái vừa đột ngột xuất hiện.

Lạc Tranh hơi ngửa cổ, đem rượu trong ly uống một hơi cạn sạch, ngón tay thon dài khẽ buông lỏng, chiếc ly trong suốt liền rơi xuống tấm thảm xa hoa. Nhưng nàng chỉ nhìn về phía thiếu niên kia nở một nụ cười dịu dàng, sau đó lưu lại trong ánh mắt hắn một bóng lưng xinh đẹp.

***

Ánh đèn dưới bãi đậu xe ngầm hắt lên bóng Lạc Tranh đổ dài trên mặt đất. Tiếng giày cao gót ưu nhã ngưng bặt trước một chiếc xe thể thao có màu sắc hơi chói mắt. Xác định rõ bóng dáng thiếu niên kia đang theo sát phía sau, ánh mắt nàng có chút hoang mang.

Quả nhiên khi Lạc Tranh vừa muốn đi qua chiếc xe thể thao, sau lưng liền bị một sức mạnh to lớn khống chế. Cánh tay người thiếu niên kia hệt như một chiếc kìm sắt, siết chặt eo nhỏ của nàng, kéo mạnh vào trong lòng hắn.

Lạc Tranh khẽ nhếch môi cười, liền đó xoay người lại, ngẩng đầu, không chút sợ hãi nhìn thẳng vào mắt người thiếu niên kia. Nhưng khi khuôn mặt hắn sát lại gần nàng, trong lòng Lạc Tranh bất giác dâng lên một cảm giác bất an không thể lý giải
Mời các bạn đón đọc Dụ Tình - Lời Mời Của Boss Thần Bí của tác giả Ân Tầm.

Giá bìa 188.000

Giá bán

150.400

Tiết kiệm
37.600 (20%)
Giá bìa 188.000

Giá bán

150.400

Tiết kiệm
37.600 (20%)