DTV eBook - Mượn Sách Truyện Tiểu Thuyết Văn Học Miễn Phí Tải PRC/PDF/EPUB/AZW

Không Yêu Thì Biến

Tác giả Cửu Lộ Phi Hương
Bộ sách
Thể loại Ngôn tình
Tình trạng Hoàn thành
Định dạng eBook prc pdf epub mp3
Lượt xem 12934
Từ khóa eBook prc pdf epub mp3 Sách Nói Audio full Cửu Lộ Phi Hương Hài hước Hiện đại Ngôn tình Văn học phương Đông
Nguồn luv-ebook.com
akishop
Ủng hộ để truy cập kho ebook Google driveTẠI ĐÂY

Tên eBook: Không yêu thì biến (full prc, pdf, epub)

Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương

Thể loại: Hài hước, Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông

Tên mạng: “Cô nàng mạnh mẽ”

Người dịch: Lục Hoa

Kích thước: 14.5 x 20.5 cm

Số trang: 485

Ngày xuất bản: 12/01/2015

Giá bìa: 109.000 ₫

Công ty phát hành: Quảng Văn

Nhà xuất bản: NXB Văn Học

Chụp pic: hyuganatsume

Type: phamthiyenlinh, chichichi, lehuyen, horcrux

Beta: hallymoon

Tạo prc: Dâu Lê

Nguồn: luv-ebook.com

Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com
Giới thiệu:
 
Không yêu thì biến là cuốn tiểu thuyết lấy bối cảnh cuộc sống hiện đại vô cùng gần gũi và thân quen. Nhưng với tiết tấu nhanh, tình tiết logic và chặt chẽ, cộng với ngòi bút tài năng của Cửu Lộ Phi Hương đã khắc họa nên một câu chuyện tình yêu vừa hài hước, vừa hấp dẫn mà cũng không kém phần xúc cảm; sẽ có những tình huống khiến bạn đọc cười không ngớt, những đoạn truyện khiến bạn phải nghĩ suy, những câu, từ khiến bạn ngạc nhiên hay tâm đắc.
 
Tác phẩm đã dành được nhiều yêu mến của độc giả:
 
“Không yêu thì biến làm mình mất cả ngày chủ nhật không ngủ nghê, dọn dẹp gì, thức đến hơn mười hai giờ đêm để đọc hết. Truyện dễ thương, không soái ca mỹ nữ nhưng mình thích vì có cảm giác đời thực…
 
(Độc giả Mỏng te)
 
Rất hay. Mình thích Cửu Lộ Phi Hương và đương nhiên cũng thích bộ này... Đọng lại nhất là câu "Em là của anh, máu thịt của em cũng là của anh…"
 
(Độc giả Đá Tam Sinh)
Tác giả Cửu Lộ Phi Hương
 
Giới thiệu tác giả: “Một cây bút mũm mĩm, thích ăn thích chơi, thích gõ chữ, nhà nuôi một con chó rất giống chủ, lười biếng, đôi lúc hơi ngu ngơ, thỉnh thoảng nổi máu văn nghệ”.
 
Các tác phẩm của cô không tỏ vẻ uyên thâm hay màu mè, cách hành văn ngắn gọn, dễ hiểu và hài hước nhưng vẫn khiến độc giả bị mê hoặc.
***

Cô nàng mạnh mẽ/Không yêu thì biến – Cửu Lộ Phi Hương

Hôm nay tôi đọc “Cô nàng mạnh mẽ” và tôi thích cách xây dựng nhân vật trong truyện này, thích cách viết và thích cách tác giả tạo ra tình huống trong tình cảm giữa hai nhân vật chính.

Nếu để nói về nội dung truyện có gì mới lạ không thì tôi nghĩ rằng đây là một truyện có nội dung phổ biến trong ngôn tình Trung Quốc. Tần Mạch và Hà Tịch biết đến nhau qua những tình huống dở khóc dở cười, dần dần họ cảm mến nhau và tình cảm ấy cũng nhận được sự đáp lại. Hai năm xa cách địa lý, cũng là xa cách trong tình cảm, họ lại trở về bên nhau, lại bắt đầu lại cuộc sống có nhau.

Hà Tịch là một cô gái mạnh mẽ, nhưng cũng luôn nhìn thấu địa vị mình đang có, những gì mình đã có và sẽ có. Chia tay bạn trai sau nhiều nằm yêu đương, thất tình là thật đấy, nhưng cô cũng chấp nhận khi tình cảm ấy bị phản bội. Một cô giái rất mạnh mẽ, còn nói theo như Dương Tử thì đây là một cô gái có phần tuyệt tình. Thế nên dù có thích, có thương Tần Mạch đến đâu thì cô cũng chấp nhận bỏ tình cảm của họ xuống. Có lo âu, có suy nghĩ nhiều về tình cảm giữa hai người khi cô bắt đầu chấp nhận Tần Mạch trong cuộc sống của mình. Nhưng dù sao thì bản tính của Hà Tịch vẫn là một cô gái rất thực tế, vậy nên cô cũng nhận ra rằng tình cảm của hai người chưa đủ sâu sắc đến mức cô có thể sống ở một nơi xa lạ – nơi chỉ có biết đến mình Tần Mạch. Một tiếng “yêu” của anh cũng đủ để cô vững tâm trong tình cảm của hai người, nhưng khoản cách địa lý lại có thể kéo hai trái tim ngày càng xa nhau hơn.

Tần Mạch – một người kiêu ngạo, trong làm việc cũng như trong chính chuyện tình cảm. Không giống như Hà Tịch – bắt đầu chuyện của họ từ tình cảm nam nữ đơn thuần – Tần Mạch muốn có quan hệ với một người phù hợp với bản thân. Có thể đây là một lối sống khá thực dụng, nhưng ở cạnh cô thì lâu dần anh cũng đã trao tình rất nhiều cảm cho cô. Cô đối với anh có thể là một người mạnh mẽ, lý trí và thẳng thắn, thế nhưng anh vẫn yêu cô, bất kể việc hai người có thể ở chung một chỗ hay không. Có quá nhiều chuyện để quan tâm, để bận lòng thế nên anh không dám hứa trước cho cô một tương lai, không dám hứa hẹn bất cứ điều gì với cô. Vậy nên chuyện giữa họ không thể có một kết thúc hạnh phúc nếu giữa họ cứ có mãi khoảng cách địa lý và cả khoảng cách trong tim như vậy. Đúng như anh đã từng nói với cô rằng tình cảm tan vỡ chỉ bởi vì người trong cuộc không biết nắm giữ, chứ không phải bởi nguyên nhân nào khác.

Hai năm, thời gian không phải là dài cho cả một đời người, cũng đủ ngắn để tình cảm giữa Tần Mạch và Hà Tịch không kịp phai nhòa, cũng đủ dài để hai người giải quyết được những khúc mắc, những vướng bận của bản thân. Có thể không lãng mạn, không ngọt ngào và hành động khá thực tế của hai người mà khi tôi đọc truyện này có cảm giác nhẹ nhàng. Không nói lời trau chuốt, nhưng khi Tần Mạch ôm cô và nói rằng anh nuôi cô khi hiểu lầm rằng cô đang mang thai đã làm cho tôi rất ấn tượng. Có thể yêu đương sâu đậm đến đâu thì mới có thể chấp nhận một người con gái đang mang thai của một đàn ông người khác? Tất cả những gì Hà Tịch chờ đợi ở Tần Mạch đó chỉ là một lời xin lỗi và cuối cùng người đàn ông kiêu ngạo đó cũng đã thực hiện điều đó với cô. Những mong chờ, những nhung nhớ lại được lấp đầy, một cuộc sống hạnh phúc lại được hứa hẹn. Không có yêu nhau đến bao lâu, mà chỉ là yêu nhau thật nhiều hôm nay để ngày mai họ yêu nhau hơn, sống tốt hiện tại thì tương lai mới tốt đẹp.

Truyện này vẫn là cách viết hài hước và được viết theo ngôi thứ nhất mà trước đây tôi đã đọc của Cửu Lộ Phi Hương. Không lãng mạn, không có những lời lẽ ngọt ngào mà chỉ có hành động, chỉ có việc họ làm đã thể hiện lên tính cách và tình cảm của nhân vật. Truyện được viết qua lời kể của “tôi” – Hà Tịch – nhưng vẫn thể hiện rất rõ nét tình cảm của Tần Mạch dành cho cô. Có thể có những chi tiết cường điệu, nhưng vẫn trong phạm vi hợp lý và nhất quán với hình tượng nhân vật xuyết suốt truyện. Đây là một truyện đọc giải trí đơn thuần nhưng cũng đã lâu rồi tôi mới đọc một truyện có nhiều chi tiết thú ví, bất ngờ và cả hài hước đến vậy.

***
Mới nghe tên thôi, chắc có lẽ các bạn đã có thể tưởng tượng độ “cường” của truyện rồi ha.

Câu này là của Hà Tịch, nữ cường chính hiệu từ trong ra ngoài, từ nhỏ đến lớn, từ công việc đến tình yêu.

Cô có một mối tình đầu đầy chấp niệm với một người, từ lúc bắt đầu yêu cho đến khi anh ta đi du học, Hà Tịch ngoài tấm thân ra thì không tiếc bất cứ thứ gì. Anh ta cần tiền, cô quên cả mình là con gái, điên cuồng làm thêm gửi cho anh ta. Tấm thân cô giữ lại cũng là món quà dành cho anh ta vào đêm tân hôn của hai người. 

Cuối cùng, Hà Tịch cũng đợi được ngày anh ta công thành danh toại quay về. Chỉ có điều, sự đầu tư của cô sinh lời rồi. Món lời này là một cô nhân tình ngoại quốc mà anh ta mang theo khi trở về. Và anh ta nói lời chia tay với Hà Tịch, ngay khi vừa gặp lại sau bao ngày xa cách.

Không Yêu Thì Biến - Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương
 
Ok chia tay. Hà Tịch này là ai chứ, cô nuôi được thì cô bán được. Hất nguyên cốc nước vào mặt người đàn ông bội bạc, cô xé nát những đồng tiền anh ta trả cho cô “phí chia tay”. Cô bước ra khỏi cuộc tình đầy thất bại đó, một cách cao ngạo.

Nhưng dù cho có mạnh mẽ đến mức nào, thì đau lòng là chuyện không thể tránh khỏi. Hà Tịch mượn rượu quên sầu. Chỉ có điều, rượu uống đến say ngất mà sầu chẳng thể quên. Cô cảm thấy không cam lòng, mình thủ tiết như vậy vì cái thằng chó má ấy có đáng không?

Hà Tịch cô không phải tuyệt sắc nhưng cũng là giai nhân, không phải tiểu thư giàu có nhưng có sự nghiệp ổn định, anh ta lấy tư cách gì mà đối xử với cô như vậy?

Ấy thế là, giữa sự tức giận không có chỗ xả và muôn vàn cám dỗ sau khi uống rượu, cô đã có tình một đêm. Đối tượng là ai cô cũng không biết, cũng không quan tâm. Mặc dù vậy, cô cảm thấy có chút may mắn, vì người đàn ông xa lạ đó dù sao cũng là cực phẩm. Lần đầu tiên phá giới, như vậy cũng không có gì uất ức.

Thế nhưng, hành động tiếp theo của người đó lại khiến cho Hà Tịch không chấp nhận được. Anh đưa ví tiền cho cô, không buồn nhìn thêm một cái. Thế nên, Hà Tịch lại một lần nữa, xé tiền. Thật lòng cô cũng không muốn đâu, nhưng những chuyện động đến nhân phẩm thì cô lại không thể khống chế được. Tình một đêm thôi mà, anh tình tôi nguyện, cho dù là lần đầu của cô thì cô cũng đâu có bắt anh chịu trách nhiệm, việc gì phải xoắn. Cứ thế, hai người đường ai nấy đi, nhưng ấn tượng có lẽ đã khá sâu sắc rồi.

Sự thật chứng minh, đã là duyên phận thì trốn cũng không thoát. Có điều, vẫn chưa thể xác định đây có phải nghiệt duyên hay không thôi. 
Những lần chạm mặt tiếp theo của hai người, ngang trái đến không thể chịu nổi. Một lần là cô suýt bị tên bạn trai cũ đánh, anh ra tay ngăn cản. Lần tiếp theo nữa thì là cứu cô khỏi đám lưu manh ngoài công viên. Nghe thì giống anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng sự thật thì không phải vậy.

Mỹ nhân Hà Tịch không cần anh cứu. Nếu không phải anh ngăn cản thì cô đã đạp cho tên kia tuyệt tự tuyệt tôn rồi. Còn lần thứ hai, đúng là anh cứu cô, nhưng là sau khi cô dũng cảm ngăn cản bọn lưu manh phá xe của anh. Nói tóm lại, cái sự cường của Hà Tịch thì không lời nào tả xiết.

Nhưng anh cũng không phải dạng vừa, giúp thì giúp vậy thôi, chứ không hề có ý định nhận lại người quen. Mặc dù rất ấn tượng với cô gái mạnh mẽ này, nhưng câu cuối cùng sau khi gặp lại lần nào cũng là : “Tôi không thích gặp 1 người phụ nữ quá nhiều lần”, ý là, cô đừng có mà xuất hiện trước mặt tôi nữa.

Hà Tịch đương nhiên cũng đâu có muốn gặp lại con người kiêu ngạo khó ưa ấy. Kể ra cũng lạ, gặp nhiều như vậy mà cô vẫn chưa biết tên của anh. Cho đến một ngày, sau một cuộc vần vũ của số mệnh, cuối cùng cô đã biết được lý lịch của anh. Tần Mạch, người thừa kế duy nhất công ty Tần thị.

Hơn nữa, giữa anh và cô còn có quan hệ kiểu dây mơ rễ má làm ăn bạn bè gì gì đó nữa. Tuy không trực tiếp nhưng có một số sự kiện sẽ phải chạm mặt nhau. Dần dần, giữa hai người có rất nhiều lần đầu tiên và cũng rất nhiều lần cuối cùng.

Lần đầu tiên của cô là với anh, lần đầu tiên anh vì cô phá vỡ nguyên tắc “không gặp lại” của mình, lần đầu tiên hai người gặp được “đối thủ” khó nhằn như vậy. Và lần nào gặp lại cũng nhắc nhau “lần này là lần cuối cùng” :)

Thực ra, vấn đề của cả hai không có gì ngoài 2 chữ “tự tôn”. Cũng vì cái tôi quá lớn nên cho dù đã nhận ra tình cảm của bản thân, sống chết cũng không chịu thừa nhận.

Có lẽ nếu không gặp lại nhiều lần như vậy Hà Tịch cũng sẽ quên. Nhưng số mệnh sắp đặt, cô lại không có lý do gì để ghét anh cả, thế là thích thôi.

Tần Mạch thì khác, trước giờ anh không để ý đến gì khác ngoài công việc, gặp gỡ Hà Tịch cũng là ngoài ý muốn. Nhưng sau 2 lần cô cứu anh, thì có lẽ bản thân anh cũng đã nhận ra sự thay đổi nội tâm của chính mình.

Tần Mạch không biết bày tỏ, không biết làm sao thể hiện với Hà Tịch, nên anh nói:
“Hãy ở bên tôi”
“Anh có thích tôi không?”
“Không biết nữa”.
Dù sao cũng không tìm được người như ý, chi bằng tìm một người ngang sức ngang tài đi vậy.

Tần Mạch không biết, nhưng Hà Tịch biết. Cô biết mình đã thích anh rồi, thế nên đây sẽ là một giao dịch không có lợi cho cô. Bởi vì giao dịch sẽ có lúc kết thúc, khi đó, ai bỏ tình cảm vào thì cái nhận lại sẽ chỉ là đau thương. Nên cô từ chối.

Có điều, trước sức ép của tuổi tác và gia đình, cô đành phải chấp nhận cuộc giao dịch này, chỉ có thể dặn lòng đừng lún quá sâu.

Thời gian bên nhau không dài, nhưng lại phù hợp đến bất ngờ. Cả hai đều độc lập, không phiền đến đối phương. Tuy có hơi khác với những cặp đôi bình thường, nhưng không phải là không tốt.

Ngay khi cả hai người gần như xác định sẽ sống như vậy đến hết đời thì sóng gió lại đến. Tần thị gặp chuyện, Tần Mạch phải ra nước ngoài. Anh chỉ hỏi cô “Em có đi không?”
Hà Tịch trả lời “Không đi”.
Cô có lý do gì để từ bỏ tất cả để đi cùng anh chứ? Mà anh cũng không cho cô một lý do nào cả. Thế nên, anh đi một mình.

Ngày tiễn anh ở sân bay, anh để lại cho cô một chữ “thích”. Cô để lại cho anh một cú đấm vào cái dạ dày mang bệnh mãn tính cùng với lời dặn “Anh ở nước ngoài đừng có mà tán gái bừa bãi, tán trai càng không được.”

Cứ như vậy, yêu xa.

Mỗi ngày đều gọi điện thoại, kể những chuyện xảy ra thường ngày của nhau. Nhưng kể hoài cũng hết, lại là khoảng không yên lặng.
Cả hai đều là người kiêu ngạo trong tình cảm. Hà Tịch chẳng thà nằm im nghe tiếng lật giấy qua điện thoại của Tần Mạch ở bên kia đại dương cũng không chịu nói một câu “tôi nhớ anh”.
Tần Mạch có thức thâu đêm để làm việc cũng không chịu nói với cô, “tôi mệt rồi, muốn có em ở bên.”

Thế nên, điều gì đến cũng phải đến. Yêu, nhưng không thể chạm vào nhau, không thể ở cạnh nhau vào những lúc mệt mỏi nhất. Thế thì còn có ý nghĩa gì?

“Tôi bị ngã”
“Có đau không?”
“Bị xước, đau lắm”
“...Tôi có thể làm gì cho em đây?”
“Nói với tôi, “không đau, không sao cả, có anh ở đây””
“Không đau, không sao cả,... xin lỗi em, tôi không thể ở bên em…”

Trong mắt mọi người, Hà Tịch và Tần Mạch chia tay là vì cả hai đều kiêu ngạo, không chịu nghĩ cho đối phương. Nhưng sự thật không phải như vậy. Họ dùng sự kiêu ngạo của bản thân để che giấu những tình cảm và lo lắng dành cho nhau. 

Hà Tịch bị cướp, cũng không nói cho Tần Mạch biết, vì sợ anh lo lắng.
Tần Mạch dù rất muốn cũng không thể nói “Em hãy chờ tôi”, vì tương lai cho Hà Tịch, anh không thể đảm bảo.

Họ cứ thế, rời xa nhau.

Nếu như là vì cái tôi quá lớn, thì sẽ không có chuyện 2 năm trôi qua, mà cả hai đều không thể quên đối phương.

Hà Tịch bị ép đi xem mặt liên tục cũng không tìm được đối tượng phù hợp.

Tần Mạch ở nước ngoài nghe tin này, cũng quyết định từ bỏ, tìm một người sống chung để ổn định cuộc sống.
Không phải Hà Tịch, thì ở với ai cũng vậy thôi.

Nhưng mà, kiểu người như Tần Mạch và Hà Tịch, một khi đã yêu, thì khó có thể buông tay được. Tần Mạch sống chung với người khác nửa năm, chỉ dừng lại ở cái nắm tay ngượng ngùng. Đến nỗi, người ta không chịu được nữa đành phải đi tìm hạnh phúc mới.

Cuối cùng, anh cũng không chịu được nữa, quay lại tìm Hà Tịch của anh.

Tuy rằng lần quay lại này, rất nhiều chuyện dở khóc dở cười đã xảy ra, Tần Mạch cũng bị Hà Tịch hành cho đến lên bờ xuống ruộng mới chịu tha thứ, nhưng rốt cuộc anh và cô cũng đã thực sự tìm được hạnh phúc.

Tần Mạch và Hà Tịch đều là người mạnh về lý trí, nhưng họ không phủ nhận những cảm xúc từ trái tim. Chỉ có thể tin vào tình yêu một nửa, họ quyết định dùng hôn nhân để lấp đầy một nửa còn lại. Như vậy mới có thể có được một cuộc sống hạnh phúc trọn vẹn.

Ai nói, hiểu nhau quá rõ ở bên nhau sẽ không còn thú vị?

...

Mời các bạn đón đọc Không Yêu Thì Biến của tác giả Cửu Lộ Phi Hương.

Giá bìa 109.000   

Giá bán

87.000 

Tiết kiệm
22.000  (20%)
Giá bìa 109.000   

Giá bán

87.000 

Tiết kiệm
22.000  (20%)