“Bữa tiệc thanh xuân đã tàn, ai sẽ là người chi trả?”
Mười một năm trôi qua đủ để Tạ Cát Niên xóa mờ đi những ám ảnh đau thương của hồi ức, sống một cuộc đời bình dị như bao người. Nhưng đối với Hàn Thuật, đấy lại là quãng thời gian dằn vặt không lúc nào yên với những cơn ác mộng thường xuyên lặp lại, dù cho cuộc sống của anh luôn thành đạt, viên mãn.
Anh cần sự tha thứ của Cát Niên, nếu thật sự có thể, anh nguyện quay lại từng ngày trong quá khứ, tốt, xấu, hạnh phúc, bất hạnh, tất cả lặp lại hết một lượt. Chỉ có điều, sẽ không khiến cô chịu chút tổn thương nào nữa.
Nhưng tha thứ không có nghĩa là đã quên, họ đã là một phần không thể chối bỏ trong quá khứ của nhau. Phải chăng đường chỉ tay số phận được sắp xếp để hai người đồng hành bên nhau mãi mãi?
“Cho anh nhìn về em lại là một tác phẩm mang nhiều tham vọng của Tân Di Ổ, một tiểu thuyết cảm động như Anh có thích nước Mỹ không?; đau thương hơn Hóa ra anh vẫn ở đây, phức tạp hơn Ánh trăng không hiểu lòng tôi, với những cao trào và mâu thuẫn liên tiếp nối gót. Sắp xếp tình tiết, thể hiện tính cách nhân vật, tất cả đều nằm ngoài dự liệu của độc giả. Việc duy nhất bạn có thể làm là rung động trước câu chuyện này!” - Nhà phê bình văn học Hàn Hạo Minh
***
Review "cho anh nhìn về em" - Tân Di Ổ
CHO ANH NHÌN VỀ EM
Tác giả : Tân Di Ổ.
Thể loại : hiện đại, HE.
Tình trạng: đã xuất bản.
" người chồng tốt cũng giống như con ma, nghe thấy nhiều nhưng chưa gặp bao giờ" trích lời mẹ mình. Đọc xong truyện này, quả thật mình băn khoăn về điều này rất nhiều.
Đối với mình, "Cho anh nhìn về em " là câu chuyện của Cát Niên và Hàn Thuật .
Cát Niên là đứa bé đáng thương. Sinh ra trong gia đình trọng nam khinh nữ, ông bố và bà mẹ thiển cận , cô bị đẩy về sống với ông nội , một thời gian đón lên sống cùng bố mẹ, rồi lại bị lấy cớ là bị thiểu năng để đẩy về quê sống với vợ chồng người thím. Cuộc sống chưa bao giờ là dễ dàng với 1 đứa trẻ quá nhạy cảm. Người cậu không để ý, người thím thích kể công và bủn xỉn, ông bố và bà mẹ khốn nạn. Tất cả ánh sáng của Cát Niên đến từ Vu Vũ. Tiểu hòa thượng của cô- bằng tuổi và khốn khổ thay, có 1 người bố vào tù vì giết người.
Cát Niên đem lòng yêu con trai của kẻ giết người.
Tình yêu thầm kín. Không phải cô không biểu lộ, mà là cậu không nhận ra, cũng không muốn nhận ra.
Hàn Thuật thì ngược lại. Cậu bé từ khi sinh ra đã ngậm chìa khóa vàng. Gia đình giàu có, giáo dục tử tế, vẻ ngoài lung linh, tư chất tuyệt vời. Cậu có tất cả những gì muốn có và dường như hội tụ tất cả những điểm cần có để được yêu quý. Và cậu bé ấy lại đem lòng yêu Cát Niên, cô gái lặng lẽ như 1 con thỏ, khi nổi điên lên thì cắn người.
Có lẽ tình yêu của Hàn Thuật so với tình yêu của Cát Niên dành cho tiểu hòa thượng thật khó lý giải. Tình yêu của Cát Niên là sự bấu víu, là sự trốn tránh hiện tại. Mọi giấc mộng của cô đều là 2 người sẽ trốn đi, đến một nơi thật xa.
" đồ ngốc, giả sử bây giờ tớ cũng nói tớ không thích cuộc sống hiện tại của cậu. Cậu có thể khiến cuộc sống của cậu chỉ có tớ được không ?
Cát Niên nói : " Tớ có thể "
Tớ có thể, Vu Vũ . Chúng mình sẽ mãi mãi giống như trước kia, mãi mãi không bao giờ thay đổi.
Vu Vũ vẫn mỉm cười.
" nhưng tớ không thể, Cát Niên, xin lỗi, tớ không thể" . "
Tình yêu của Hàn Thuật trẻ con, và đơn thuần. Thời niên thiếu, trong 1 vở kịch, cậu đóng vai chú lùn, và lỡ đem lòng yêu công chúa Bạch Tuyết. Lớn lên rồi, dù phát hiện Bạch Tuyết vốn dĩ đã có chất độc, thì trái tim Hàn Thuật vẫn không thay đổi. Cậu có thể đem cho cô tất cả những gì cậu có. Cậu muốn bù đắp. Cậu muốn cô có được cuộc sống hạnh phúc . Cậu tức giận khi cô bị đối xử bất công. Nhưng cậu bé ở tuổi 18 chưa đủ trưởng thành, chưa đủ chín chắn để bảo vệ người khác.
Liệu có phải quá nhiều ngẫu nhiên sẽ tạo nên 1 bi kịch ?
Hay chính con đường họ chọn từ đầu đã ngấm ngầm ẩn giấu lưỡi dao ?
Trong mắt Hàn Thuật chỉ có Cát Niên. Cát Niên nhìn về Vu Vũ. Vu Vũ lại có hướng nhìn khác của cậu.
Mọi chuyện chỉ biến đổi trong 1 đêm. Và cuộc đời họ thay đổi.
Nhiều năm sau gặp lại, Cát Niên vẫn là tấm gương chiếu yêu trong lòng Hàn Thuật. Con người có những thứ bất biến thật kì lạ. Hàn Thuật chỉ mong được quay lại , Cát Niên lại chỉ muốn được quên đi. "Một khởi đầu mới sẽ là rất tốt đẹp nếu bắt đầu với 1 người không liên quan đến quá khứ của cậu và không biết quá khứ của cậu . "
Đây là 1 câu chuyện dữ dội . Tình tiết và diễn biến nhanh. Mình thích truyện của Tân Di Ổ, vì nó thường đề cập đến những thứ bất thường của cuộc sống hơn là chỉ là những éo le trắc trở chùng chằng của tình yêu. Tuy nhiên với những bạn thích tình yêu sủng, 1 đời 1 kiếp, cuộc sống êm đềm, thì câu chuyên này thật sự không phù hợp với bạn. Còn nếu bạn đang tìm kiếm 1 câu chuyện có chiều sâu, thì " Cho anh nhìn về em" là sự lựa chọn hợp lý. Mình đã đọc truyện này rất nhiều lần trước khi review và cảm thấy không đủ ngôn từ để diễn tả hết những xúc cảm về nó.
Và cuối cùng mình thích nữ chính Cát Niên. Cô duy tâm đến kì lạ. Mình thích Hàn Thuật, thẳng thắn và có trách nhiệm. Mình cũng thích cách xây dựng của Tân Di Ổ về những sự tình cờ. Mình chưa tìm hiểu về đời sống của tác giả, nhưng mình có cảm giác , Cát Niên là 1 hình chiếu của tác giả, duy tâm và hay suy lý. Thề luôn , chắc chắn Tân Di Ổ là fan của duyên phận. Đọc truyện nếu bạn để ý, sẽ thấy từng chi tiết nhỏ, đều là duyên phận đấy.
Cuối cùng lần nữa, xin phép không gắn tag ngược vào truyện này, vì mình thấy nói là họ ngược nhau là xúc phạm ý đồ của tác giả. Đơn giản chỉ là, khi ta lớn lên, giấc mơ cũng lớn lên. Cuộc đời nó là thế, chẳng biết phải tức giận ai, chỉ oán nỗi số phận cay đắng mà thôi.
" Cát Niên đối với con cũng vậy, nếu như cô ấy không hoàn mỹ, vậy mọi nguyên nhân đều liên quan đến con, khiếm khuyết của cô ấy là khiếm khuyết của con".
***
Cho anh nhìn về em – Tân Di Ổ – 4.5/5
Thể loại: hiện đại, HE (đối với đôi nam nữ chính)
Một trong những truyện ngôn tình mình thích nhất và là truyện mình thích nhất của Tân Di Ổ luôn.
Nhân vật mình thích nhất trong truyện là Vu Vũ. Cũng có thể chỉ đơn giản vì một câu thơ làm mình ấn tượng mãi với nhân vật này:
Chàng là giọt mưa trên núi Vu.
Câu thơ đã được chép lại cẩn thận vào trang giấy trong những năm tháng tuổi trẻ yêu thầm của Tạ Cát Niên và Trần Khiết Khiết với chàng trai này.
Cát Niên sinh ra trong gia đình trọng năm khinh nữ, bị bố mẹ đem về quê cho bác nuôi để dành chỗ cho đứa con trai yêu quý. Ở đây cô bé đã gặp Vu Vũ. Vu Vũ là cậu bé đầu trọc, là “tiểu hoà thượng” trong lòng Cát Niên, là con của kẻ giết người. Từ khoảnh khắc Cát Niên lấy trộm xe đạp, được Vu Vũ đẩy đằng sau lao đi thật nhanh, bỗng dưng Cát Niên quay đầu lại nhìn thấy nụ cười Vu Vũ, mình đã biết, đây chính là hình ảnh khắc cốt ghi tâm cả đời cô không quên được. Cát Niên và Vu Vũ giống như hai con sâu bướm quẩn quít lấy nhau. Cả hai đều cô độc biết bao, chỉ có thể dựa vào nhau mà tồn tại.
Hai con sâu bướm tưởng như cả đời vĩnh viễn ở nơi tăm tối, chia nhau từng tia nắng sưởi ấm quý giá ấy, nhưng rồi khi trưởng thành, thế giới của hai người lại càng đi càng xa, cùng với sự xuất hiện của Trần Khiết Khiết và Hàn Thuật. Vu Vũ khao khát được biến thánh con bướm bay tự do trên bầu trời đón ánh nắng ấm áp, để rồi số phận đẩy anh đến viễn cảnh “quay đầu không thấy bờ”.
Nhiều người tự hỏi liệu Vu Vũ có từng yêu Cát Niên, nhưng tôi cho rằng không phải, tình cảm của Vu Vũ cho Cát Niên hoà lẫn bao tình cảm phức tạp, là tri kỉ, là người thân, là bạn bè, nhưng hẳn không phải là tình yêu. Nếu là tình yêu, người Vu Vũ lựa chọn chạy trốn hẳn sẽ là Cát Niên chứ không phải Trần Khiết Khiết.
Mình cũng đồng cảm với Hàn Thuật, tiếc cho một sự lầm lỡ, yếu hèn của tuổi trẻ để vuột đi người thương của anh, nhưng thật may, anh đã gặp lại cô, tìm cách ở bên chăm sóc cho cô. Và cuối cùng, hạnh phúc cũng mỉm cười với anh. Việc Cát Niên có yêu Hàn Thuật hay không cũng không còn quan trọng nữa, chỉ có anh là người cứ hết lần này đến lần khác đập vỡ cánh cửa trái tim cô – cánh cửa mà Cát Niên luôn để mở cho Vu Vũ nhưng anh chỉ đứng quanh quẩn bên ngoài – để rồi cũng chính nhờ điều đó, Hàn Thuật đã từng bước đi vào thế giới của Cát Niên. Hình ảnh ẩn dụ về cánh cửa trái tim và cánh cửa sắt nhà Cát Niên cũng rất hay. Cát Niên muốn mở cửa cho Vu Vũ đi vào, nhưng anh không đi vào mà chỉ ở bên ngoài khiến Cát Niên lắng nghe bước chân. Cát Niên sau này ở trong ngôi nhà cũ của Vu Vũ, luôn để Hàn Thuật ở bên kia cánh cửa vì cô muốn đây là nơi của cô và Vu Vũ. Nhưng rồi anh cũng đã tìm cách chen qua được cánh cửa đó. Kết truyện cũng là hình ảnh Hàn Thuật tìm cách leo vào cánh cửa để vào trong nhà. Hết lần này đến lần khác, chỉ có Hàn Thuật tìm cách đập vỡ bức tường ngăn Cát Niên với bên ngoài. Hàn Thuật cũng là người duy nhất bức ép khiến Cát Niên chấp nhận sự thật rằng hình bóng mình luôn níu kéo đã thật sự biến mất.
Truyện rất trần trụi, rất đời, ngoài cặp nam nữ chính thì gần như không có đôi nào toàn vẹn, số nhân vật phụ chết cũng không ít. Cái ấn tượng lớn nhất của mình với truyện là nhiều câu thơ cổ, điển tích kiếm hiệp, các hình ảnh ấn dụ (con sâu bướm, cánh cửa sắt nhà Cát Niên, ..) và nhất là dấu hiệu duy tâm về cuộc đời mỗi nhân vật thông qua tướng mặt, đường chỉ tay và quẻ bói. Những tình tiết duy tâm này thật sự đã ám vào chính số phận của từng người..
Truyện có một số thắc mắc mà đọc đến lần thứ hai mình cũng không tìm được lời giải đáp, ví như tại sao Phương Chí Hoà lại hết lần này đến lần khác thăm Cát Niên trong những năm tháng ở tù, cho dù giữa hai người thật sự không có mấy lần tiếp xúc, chỉ trừ 1 lần hắn hỏi cô về một điển tích kiếm hiệp. Tại sao khi say rượu với Hàn Thuật, sau 10 năm không hề nhắc đến nỗi đau của bạn mình mà hắn bỗng dưng lại cậy vết thương đó ra, hết lần này đến lần khác công kích Hàn Thuật vì Cát Niên? Rất tiếc là không có câu trả lời cho tôi, vì nhân vật này cũng không xuất hiện thêm nữa trong các truyện khác của Tân Di Ổ, hoặc ít nhất là chưa, cho đến thời điểm hiện tại.
Mời các bạn đón đọc Cho Anh Nhìn Về Em Tập 1 của tác giả Tân Di Ổ.