Em Gái Của Gian Thần |
|
Tác giả | Trường Câu Lạc Nguyệt |
Bộ sách | |
Thể loại | Xuyên không |
Tình trạng | Hoàn Thành |
Định dạng | eBook prc pdf epub azw3 |
Lượt xem | 9051 |
Từ khóa | eBook prc pdf epub azw3 full Trường Câu Lạc Nguyệt Cổ Đại Xuyên Sách Nữ Phụ Muội Khống Ác Độc Biến Thái Vặn Vẹo Độc Chiếm Song Xử Sủng HE Văn học phương Đông |
Nguồn | wattpad.com |
Review Cửu Trùng Cát - fb/hoinhieuchu
Nam chính Lý Duy Nguyên, vốn là đường huynh của nữ chính. Thân thế hắn là chuyện bí mật của gia tộc họ Lý. Mẹ hắn là Đỗ thị, con gái quan Ngự sử, vì đắc tội quyền thần nên bị ám hại vướng vòng lao lý, cả nhà đều bị liên lụy. Lý lão thái gia, cha chồng bà muốn ôm đùi vị quyền thần này nên bán đứng gia đình thông gia, nhúng tay ám hại khiến cả nhà thông gia chết thảm. Trước đó, Đỗ thị đã sinh cho Lý gia một đứa con gái, Lý lão thái gia sợ phiền phức nên đưa Đỗ thị vào am ni cô cắt tóc tu hành. Rủi thay, am ni cô này bị yêu râu xanh nhòm ngó, Đỗ thị bị cưỡng hiếp mới có Lý Duy Nguyên. Đỗ thị vì muốn quay về Lý gia, thay mận đổi đào nói Lý Duy Nguyên là giọt máu của Lý gia. Tuy nhiên khi trở về, Đỗ thị bị nhốt ở biệt viện, Lý Duy Nguyên vốn ko được thừa nhận, trở thành cái gai trong mắt của cả Lý gia bởi vừa trở về thì Lý lão thái gia lại chết. Số mệnh hắn bị gắn với từ sao chổi. Cả Lý gia đều chán ghét hắn. Đối với Đỗ thị hắn là vết nhơ, vì hắn mà con gái bà mới chết, thế cho nên tuổi thơ của hắn gắn liền với đánh đập, chửi rủa, mắng nhiếc, ko một ai yêu thương hắn. Hắn lớn lên trong tăm tối, tinh thần hắn bệnh hoạn, biến thái, tâm lí hắn vặn vẹo, độc ác. Tất cả đều là do ngòi bút của nữ chính ban tặng.
Nữ chính Lâm Uyển xuyên qua thành Lý Lệnh Uyển - nữ phụ pháo hôi trong quyển tiểu thuyết mà mình tự viết nên.
Trong quyển tiểu thuyết đó, vị nữ phụ pháo hôi này đanh đá, ngốc nghếch, ngực to não phẳng, làm đủ chuyện điên rồ đấu đá với nữ chính, kết cục chết rất thê thảm.
Khi nữ chính xuyên qua, đương nhiên là phải thay đổi số phận của mềnh rồi, mềnh là tác giả cơ mà. Đầu tiên là phải ôm đùi boss quyền thần + gian thần Lý Duy Nguyên.
Nhưng hỡi ơi, nữ chính bắt đầu viết truyện là Lý Lệnh Uyển năm 13 tuổi, khi xuyên qua Lý Lệnh Uyển mới 8 tuổi. Vậy trong 5 năm kia đã xảy ra chuyện gì, nữ chính hoàn toàn ko biết cốt truyện nha.
Vì tránh kết cục bi thảm của mình, nữ chính quyết định trở thành chúa cứu thế, trở thành vị đường muội tốt, làm ánh sáng dẫn lối cho Lý Duy Nguyên quay đầu.
Nhưng rồi hắn yêu nàng, dù trên danh nghĩa 2 người là đường huynh muội. Truyện ko có incest đâu nên mọi người đừng lo, thân thế của nam chính còn có uẩn khúc khác. Vì yêu nàng, hắn trở nên tươi sáng hơn, nhưng cũng chỉ đối với một mình nàng mà thôi. Ôn nhu của hắn là dành riêng cho nàng. Mà chiếm hữu của hắn cũng chỉ đối với nàng mà thôi.
Nữ chính phát hiện mọi thứ đi lệch quỹ đạo vốn có, dù yêu nam chính nhưng nàng vẫn muốn thoát khỏi chiếm hữu lệch lạc của nam chính, thoát khỏi cái lồng giam mà nam chính đặt ra cho mình.
Nam phụ Thuần Vu Kỳ, ban đầu có hôn ước với nữ chính nhưng bị nam chính phá ngang. Về sau phát hiện nam nữ chính có mờ ám. Hắn quyết tâm giành lại nữ chính, giành lại vị hôn thê vốn là của hắn.
Khi hai bên giằng co, nam phụ giương cung bắn nam chính và nữ chính đỡ một mũi tên cho nam chính, nàng chết sau đó quay lại thế giới ban đầu, nàng vẫn là tác giả...
Kết cục mị xin không kể, để tò mò một chút câu reader cho tác giả.
Truyện không dài, cv cũng dễ, đọc giải trí cuối tuần cho mấy nường nào thích nam biến thái... Hehe.
Một sớm tỉnh dậy, nữ chính trong con gái gian thần của chúng ta đã xuyên không đến gia đình nhà họ Trịnh, trở thành thất tiểu thư Trịnh Diễm. Nhưng khác với các nữ chính xuyên không khác, gia thế của Trịnh Diễm hơi “đặc biệt” một chút. Cha nàng là tể tướng, quyền khuynh thiên hạ, cũng chính là một gian thần hàng thật giá thật, còn là loại cao cấp nhất trong các loại cao cấp. Kéo bè kết phái, hãm hại trung thần, thao túng quyền lực, Trịnh tể tướng cái nào cũng có phần. Sống trong đống nước bọt khinh bỉ của nhân dân, cả nhà họ Trịnh mỗi ngày trôi qua đều vui vẻ sung sướng.
Cũng vì vậy, nữ chính ngay từ lúc còn bé xíu đã toát mồ hôi hột mỗi khi nghe nói vị đại thần này bị giáng chức, vị kia bị lưu đày… Chính là do người cha đáng kính của nàng diệt trừ chứ sao. Cái việc hãm hại trung thần này Trịnh tể tướng càng làm càng thuận tay, mặc cho dân chúng thường xuyên chửi mắng khắp đường to ngõ nhỏ. Nhưng có đạo lí, leo càng cao ngã càng đau. Trịnh Diễm nhớ lại những tấm gương “gian thần” trong lịch sử, không một ai thoát khỏi kết cục nhà cửa tan nát, đến mạng cũng chẳng còn. Lo lắng cho tương lai của chính mình, nàng ngay lập tức xốc lại tinh thần, nhất quyết tìm cách kéo cha già Trịnh ra khỏi con đường tà đạo ngay trước khi quá muộn. Nàng không muốn chết sớm như vậy đâu!
Khốn nỗi, lão hoàng đế đã già, thái tử đương tuổi tráng niên lại ghét phe Trịnh tể tướng ra mặt. Lý tưởng cao đẹp của Trịnh Diễm vỡ vụn khi nàng nhận ra: người không vì mình, trời tru đất diệt. Thù hận của thái tử với nhà họ Trịnh đã đến mức một mất một còn. Trịnh Diễm buông tha cho ý định trở thành “trung thần”, tiếp bước con đường của cha mình, giúp Trịnh tể tướng lên kế hoạch phế thái tử, với tôn chỉ “làm thì làm cho tới, diệt cỏ phải tận gốc”.
Cũng trong đoạn đường trưởng thành này, Trịnh Diễm đã gặp được nửa còn lại của mình – Trì Tu Chi. Ngày đó, Trịnh Diễm tiện tay cứu giúp một “cô gái” bị khinh bạc giữa đường, lại tình cờ tạo một mối nhân duyên.
Trì Tu Chi vốn là hậu nhân duy nhất của một thế gia đã xuống dốc, có sắc đẹp kinh diễm, thường xuyên bị nhầm thành nữ nhân. Vì vậy chàng luôn ngưỡng mộ Trịnh Tĩnh Nghiệp, người ta cũng là thư sinh trắng trẻo, đi lên từ hai bàn tay trắng mà chẳng ai dám khinh nhờn! Trì Tu Chi định đến phủ tể tướng xin làm môn sinh, ai ngờ nửa đường nhảy ra con gái của tể tướng, mọi dự định của chàng thành ra hỏng bét. Lần đầu gặp mặt rồi sẽ có lần hai, lần ba…, chàng càng ngày càng lún sâu vào tình yêu đơn phương với tiểu cô nương nhà tể tướng.
Nhưng Trịnh Diễm là ai chứ – nàng như hòn ngọc quý của Trịnh phủ, thông minh, đảm đang lại xinh đẹp, muốn có được nàng không phải đơn giản dạng thường. Trì Tu Chi biết rằng phải đi cửa sau mới thành, nên cắp sách đến học cùng với nữ chính, âm thầm gây dựng quan hệ, đánh dấu chủ quyền. Chờ đến khi cả nhà họ Trịnh ngớ người ra, thì hai đứa trẻ đã say đắm lắm rồi. Vậy là Trịnh Diễm đành phải gả.
Truyện có tuyến nhân vật phải nói là rất đồ sộ. Nam chính Trì Tu Chi muốn tài có tài, muốn sắc có sắc, lại đội thê tử lên đầu, chỉ sợ nàng không chịu gả. Nam phúc hắc kết hợp với nữ gian xảo tạo thành một tổ hợp cực kì đáng sợ. Trịnh tể tướng vốn đã “gian”, con rể tương lai của ngài lại là “nịnh thần”. Đúng là cha truyền con nối!
Con giái gian thần là cuốn truyện đầu tiên tôi đọc mà nhân vật chính đứng ở vai “phản diện” nhưng không gây ác cảm. Thời đại trong truyện vốn coi trọng các thế gia lớn, kể cả hoàng gia cũng có địa vị không bằng. Trịnh tể tướng đi lên từ tầng lớp thấp kém, căm ghét sự giả dối của thế gia. Ông tuy là tham quan nhưng cũng rất có “đạo đức”, không hại dân và luôn đặt lợi ích gia tộc lên hàng đầu. Còn đám quan lại “thanh liêm” nhưng thực chất chỉ bo bo giữ mình. Rốt cuộc, “gian” hay “không gian” cũng chẳng quá quan trọng nữa.
Truyện mang hướng điền văn nhưng muốn đấu trí có đấu trí, muốn hài có hài nốt, cảnh nóng thì… xin lỗi không có gì nhiều đâu, đừng mong chờ, nữ chính là mầm non cơ mà! Tóm lại, đặt yếu tố giải trí có logic lên hàng đầu thì không thể bỏ qua “Con gái gian thần”. Bạn không tin hả, thử đọc trích đoạn dưới đây xem:
Tân Thái tử Tiêu Lệnh Tiên biết Trì Tu Chi muốn cưới Trịnh Diễm, cực kì lo lắng, tìm cơ hội nói chuyện với chàng: “Tuy Trịnh thị là con gái Tể tướng, nhưng cậu cũng là thần tử Thiên tử, nghìn vạn lần cũng phải nhớ đạo làm chồng, không được sợ vợ!”
Trì Tu Chi tiều tụy đi nhiều, khẽ mỉm cười, Tiêu Lệnh Tiên nhìn thấy mà lòng khẽ run, ôi ôi, đập chai vđ! Giọng điệu của Tiêu Lệnh Tiên đã mềm mại đi tám trăm lần: “Phụ nữ thời nay ghen dữ lắm, cậu không được để bọn họ được tùy tiện. Nếu cô ta dám bày trò, cậu… cứ nói cho ta biết! Ta sẽ làm chủ giúp.”
“Điện hạ.”
“Hử?”
“Vợ của thần rất ôn nhu đáng yêu.”
“…” (*)