Hành Trình Cưa Vợ |
|
Tác giả | Bán Nguyệt |
Bộ sách | |
Thể loại | HE |
Tình trạng | Hoàn Thành |
Định dạng | eBook mobi pdf epub azw3 |
Lượt xem | 4461 |
Từ khóa | eBook mobi pdf epub azw3 full Bán Nguyệt Ngôn Tình Hiện Đại Song Khiết Đô Thị Tình Duyên H Văn HE Văn Học Phương Đông |
Nguồn | antinhxoxo.wordpress.com |
Lâm Hoàn đã hai mươi mấy tuổi rồi, nhưng cũng chỉ mới yêu đương một lần duy nhất như vậy mà thôi.
Không ngờ rằng nhiều năm sau, sau khi rượu vào thì gây ra họa, bị người yêu cũ xơi tái.
Mối tình đầu, nụ hôn đầu, đêm đầu tiên cũng đều cùng một người, nội tâm Lâm Hoàn vô cùng thất vọng.
Đối mặt với một bậc thầy nghệ thuật gia biểu diễn hóa trang thành chim đà điểu như Lâm Hoàn, Triệu Triết Vũ ý thức được, chuyện cưa vợ này, phải thảo luận kỹ hơn.
Cốt truyện + thịt, 1v1, song C
Nữ chính đà điểu chậm nhiệt Nam chính bá đạo chuyên tình
Chú ý:
Có thai trước khi lập gia đình + bác sĩ bảo cưới + trước sau khi cưới đều yêu nhau
***
Lúc Lâm Hoàn vừa mới bước vào cửa phòng bao đã nhìn thấy Triệu Triết Vũ đang ngồi bên trong đó, thiếu chút nữa cô đã quay đầu đóng cửa và bỏ đi rồi.
Khó xử chính là đây là tiệc sinh nhật của một người bạn thân đã nhiều năm, Phương Tuệ Như, bất kể khuôn mặt có xuất hiện sự lúng túng thì cũng phải cố giả vờ như không nhìn thấy gì, tiêu sái phóng khoáng ngồi vào chỗ của mình.
Sau đó ——- lấy điện thoại ra và bắt đầu gửi tin nhắn mắng cô bạn mình một cách điên cuồng:
“??? Làm gì vậy??”
“Sao vậy”
“Sao anh ta lại ở chỗ này???”
“….”
“Cậu có nhầm lẫn gì không vậy!! Tớ rất khó xử đó.”
Sau đó cô đã nhìn thấy Phương Tuệ Như gãi đầu, đặt điện thoại xuống mặt bàn, lại trò chuyện cười nói với người bên cạnh như cũ.
Ngọn lửa trong lòng Lâm Hoàn “bùm” một cái lập tức cháy lên, một mặt vẫn duy trì sự tươi cười, một mặt lại đưa tay xuống dưới bàn gõ ra một đống những khung thoại thô tục và gửi đi.
Thế là, màn hình điện thoại bị úp lên trên bàn nhấp nháy không ngừng, đáng tiếc đã sớm bị chủ nhân vô lương tâm trấn áp lại một cách vô tình, chỉ có thể đáng thương phát ra chút ánh sáng từ khe hở. Lửa giận tràn đầy lại không có chỗ phát tiết, Lâm Hoàn chỉ có thể cắn chặt quai hàm và hít thở sâu, cầm cốc nước trước mặt lên uống một ngụm.
Triệu Triết Vũ ở góc mờ tối bên kia phòng bao đã thu hết các động tác của Lâm Hoàn vào mắt, trên mặt là nụ cười nhạt.
Chuyện cũ của Lâm Hoàn và Triệu Triết Vũ, phải nói đến từ mấy năm trước.
Cũng không có gì có thể nói cả. Khi đó họ học cùng trường cấp ba, cũng chính là tình tiết học trưởng xấu xa yêu đương với nữ sinh ngoan hiền rũ rích. Lúc ấy Lâm Hoàn rất đơn thuần, tình sử cũng trống rỗng, gặp được Triệu Triết Vũ kinh nghiệm tình trường đầy mình, kiên trì ngoan cường trốn tránh sự theo đuổi của anh hai tháng, sau đó lại tỉnh tỉnh mê mê đồng ý lời tỏ tình.
Xem phim, ăn cơm, tản bộ, trùm chăn nhắn tin cho nhau, điện thoại đêm khuya… Thật ra thì cũng chỉ là những việc làm bình thường không có gì khác biệt so với những cặp đôi khác.
Nắm tay, ôm, hôn má, hôn môi…. Dừng lại. Được rồi, Lâm Hoàn xấu hổ phát hiện ra, n năm trước có nụ hôn thứ nhất với Triệu Triết Vũ và cũng là nụ hôn cuối cùng, là nụ hôn đầu của mình, nhưng tính đến cuộc đời trước mắt thì lại là nụ hôn duy nhất.
Thật ra thì người rung động trước là học trưởng xấu xa, còn nói chia tay lại là nữ sinh ngoan hiền. Lâm Hoàn còn nhớ khi đó Triệu Triết Vũ thường xuyên tưởng tượng đến tương lai của họ, nhưng từ đầu đến cuối cô đều tránh né. Cô thật sự thích Triệu Triết Vũ à? Hay là được theo đuổi, một thiếu nữ đã cô độc lâu đột nhiên đạt được nên sinh ra sự ỷ lại? Cô tin tưởng vế sau nhiều hơn. Nên sau khi Triệu Triết Vũ tốt nghiệp, hai người bắt đầu yêu xa, mà mình cũng sắp phải đối mặt với một cuộc thi quan trọng, Lâm Hoàn đưa ra đề nghị chia tay.
Triệu Triết Vũ tiếp nhận rất bình thản, có lẽ là vậy. Vì do dự, nên Lâm Hoàn chỉ dùng tin nhắn để đưa ra lời chia tay, cô không dám đối mặt với anh.
Sau đó dĩ nhiên nội tâm cảm thấy trống rỗng một khoảng thời gian rất dài, nhưng sau khi lên cấp, áp lực sau khi lên đại học nhanh chóng bao trùm những hồi ức.
“Vậy rốt cuộc tại sao lâu như vậy rồi cậu vẫn không chịu yêu đương hả?”
Lâm Hoàn chợt lấy lại tinh thần sau khi ngây người, mới nhớ đến trò chơi nói thật hay mạo hiểm đã được tiến hành.
Cho đến bây giờ cô chưa từng sợ trò chơi này. Tình sử đơn bạc, đời người không nhiều trầm bổng phập phồng chút nào, tất cả có ép hỏi cô đến chỗ này cũng sẽ không có câu trả lời xuất sắc nào đâu.
Nhưng hôm nay lại không giống vậy, người bạn trai cũ duy nhất kia lại ngồi ở đây đó!! Trong lòng Lâm Hoàn âm thầm gào thét.
Tức giận xong rồi thì trong lòng cô lại rất thất vọng. Tại sao sau Triệu Triết Vũ, cô lại không yêu đương thêm lần nào nữa chứ?
“Không gặp được người thích hợp.” Cô cố gắng bày ra vẻ mặt sao cũng được, lại cầm cốc nước trước mặt lên uống một hớp.
Người bên cạnh đụng đụng vào cùi chỏ cô: “Sao bây giờ cậu có thể uống rượu rồi?”
Lâm Hoàn hơi sững sốt, liếc nhìn chất lỏng trong cốc, mới phát hiện trong miệng tràn đầy mùi vị đắng chát mà bản thân trước kia khó chịu đựng được.
Cuộc đời hai mươi mấy năm, dường như cô chưa từng uống rượu, vì cảm giác tất cả rượu đều giống nhau —- khó uống không chịu được. Muốn cô uống rượu, không khác biệt gì so với muốn cô uống thuốc.
Được rồi, lúng túng đã chiến thắng tất cả.
“Ha ha, khá tốt, khá tốt.”
“Không tệ nha Lâm Hoàn?” “Trưởng thành trưởng thành rồi!” “Mau mau mau, mau rót đầy rót đầy cho Tiểu Hoàn của chúng ta nào!”…..