Hựu Huyên sinh ra nhưng không nhận được tình yêu của ba mà chỉ là trách nhiệm. Khi đang mang thai cô là lúc bà phát hiện ra chồng ngoại tình với người phụ nữ khác và người kia cũng đang mang trong mình giọt máu của ông. Vì yêu bà lại chẳng thể dứt khoát ly hôn với người bội tình mình.
6 tuổi, Hựu Huyên đã cảm nhận được sự rạn nứt của ba và mẹ. Vì vậy, với trái tim ngây thơ đơn thuần, cô hết lòng làm ba vui vẻ chỉ để có thể giữ bước chân ông lại căn nhà nhỏ, để mang ông về bên mẹ, bên gia đình của mình. Thế nhưng đôi tay cô nhỏ bé quá làm sao giữ được khi ông không yêu mẹ, không thương cô con gái nhỏ này và muốn rời xa ánh đèn ở đây để về bên ngôi nhà mới.
Đau thương, bệnh tật khiến mẹ cô không còn gắng gượng được thêm nữa. Lúc bà sắp mất đi cũng chỉ có mình Hựu Huyên bé nhỏ bên cạnh. Vì thế, cô sợ hãi và khổ sở gọi từng cuộc điện thoại dài cho ba cầu xin ông trở về và giúp đỡ.
Thế nhưng, đáp lại sự chờ đợi của cô chỉ là sự im lặng vô tận đầy tuyệt vọng, rồi sau đó là những lời lạnh nhạt đau thấu tâm can. Ngày hôm ấy, ba cô không trở về. Hựu Huyên cứ thế, một mình bên mẹ, nhìn bà từ từ yếu dần rồi chết đi.
Trước khi nhắm mắt, bà đau lòng ôm Hựu Huyên vào lòng và chỉ dặn lại rằng trước bất cứ việc gì hãy chỉ thử ba lần mà thôi, đừng cố chấp như bà mà phải đau khổ cả đời. Hựu Huyên còn quá nhỏ để hiểu hết lời này nhưng đủ để biết rằng yêu thương và chờ đợi một người là đau khổ nhường nào.
Vì thế, khi đến sống cùng ba, cô tự tạo cho mình một lớp vỏ bọc lạnh lùng cao ngạo đến đáng ghét. Nhưng ai có thể nhìn thấy nỗi bất an, đau thương ngập tràn trong lòng cô, sự uất ức phẫn nộ khi sống với gia đình mới của ba. Bởi cô là mảnh ghép không ai cần, vốn dĩ ngay từ đầu đã bị vứt bỏ không thương tiếc.
Trong khoảng thời gian ấy, chỉ có một người luôn bên cô, nói chuyện cùng cô, khiến cô cười và lau nước mắt cho cô, đó chính là Lệ Bình, con trai bác sĩ bạn ba cô. Anh đã dùng thời gian, sự yêu thương bao dung trong kiên nhẫn để mở rộng trái tim cô.
Bởi vì vào đêm giáng sinh năm ấy, khi nhìn thấy cô đứng ngoài ô cửa sổ nhìn vào chính ngôi nhà của mình bằng ánh mắt chua xót, tang thương, đau đớn ấy, tim anh cũng đã vỡ vụn...
Sau bao năm kiên trì chờ đợi, cuối cùng anh và cô cũng có thể bên nhau. Nhưng sóng gió mới chỉ bắt đầu khi em cùng cha khác mẹ là Hựu Đình của cô cũng thích anh lâu rồi. Ba và mẹ kế tạo áp lực muốn cô từ bỏ. Và khủng khiếp hơn khi cô phát hiện ra mình bị di truyền bệnh ung thư của mẹ.
Phẫn nộ, uất ức, đau đớn và hơn hết là sự sợ hãi đến tuyệt vọng đã khiến cô nói những lời không nên nói khiến anh nghe được và quyết tâm rời xa. Hoảng loạn, sợ hãi cô bất chấp kiêu ngạo, lạnh lùng để cầu xin anh. Cô lại thử ba lần...
Lần thứ nhất, cô đợi anh dưới cơn mưa tầm tã, giải thích nỗi lòng và nói cho anh biết cô yêu anh như thế nào. Nhưng anh không tin cô mà cứ thế quay bước. Mưa rơi, chiếc ô bay xa, rơi xuống mặt đất tạo thành những làn nước vỡ vụn như lòng cô lúc ấy, đau thương mà ướt đẫm.
Lần thứ hai, cô nói cho anh biết về ngôi nhà của mình mới mua, về tình yêu của cô và chìa khóa của anh ở nơi đó. Cô sẽ vứt bỏ tất cả thù hận để được bên anh. Nhưng anh lại lần nữa quay bước, đóng cánh cửa ngăn cách cả hai và ngăn cách cả trái tim cô.
Lần thứ ba, cô tuyệt vọng đến nghẹt thở, cầu xin anh ở lại, cô bị bệnh, cô không muốn chết một mình. Cô thật sự lo sợ và đau đớn lắm… Và cái mà cô nhận lại là tin tức đính hôn của anh...
Ba lần thử đã kết thúc, cô không còn đủ dũng cảm cùng kiên cường để tiếp tục cố gắng được nữa rồi. Cuối cùng, vẫn là anh chọn rời xa cô.
Liệu rằng, kỳ tích có xuất hiện với cô hay không? Khi mà, phép màu hạnh phúc trong những năm tháng qua đã dần biến mất và cô bây giờ phải đối diện với thực tế nghiệt ngã. Phải chăng, đã đến lúc nói lên câu biệt ly, tạm biệt tình yêu, tạm biệt tất cả những yêu thương từng có? Mời mn đọc đến những chương cuối của bộ truyện để tìm câu trả lời cho mối tình đẹp nhưng đầy biến cố này nhé.
***
“Hoa tử đằng nở đầy trên hàng rào” là một bộ truyện ngắn của tác giả Thiên Tầm được rất nhiều bạn đọc yêu thích. Nội dung truyện là quá trình cô gái nhỏ kiên cường Hựu Huyên dần cởi bỏ vỏ bọc lạnh lùng kiêu ngạo, mài mòn gai góc để mở lòng yêu thương một người.
Nam chính Lệ Bình là một người đàn ông bao dung trưởng thành. Anh yêu Hựu Huyên rất nhiều năm, kiên trì từng bước một làm tan chảy trái tim băng giá ấy. Nhưng anh lại không đủ tự tin cho tình cảm của mình, vì thế khi biến cố đến, liền rời xa cô.
Sau này, anh mới biết mình từng sai lầm khiến cô tổn thương như thế nào. Thì ra, yêu đậm sâu bao nhiêu lại càng dễ dàng làm nhau đau thêm bấy nhiêu. Thật may ngày gặp lại, cô gái nhỏ Hựu Huyên đã trưởng thành hiểu chuyện hơn. Dường như thời gian là vết tích làm lòng người mềm lại, cũng làm phai mờ những ký ức đau buồn đã có. Để anh có thể lần nữa, trở về bên cạnh cô như lúc trước.
Thật sự thì đây là một bộ truyện hay, ngắn gọn súc tích nhưng rất cảm động của Thiên Tầm. Truyện như một thước phim cũ, làm lòng người bồi hồi ngổn ngang và rơi nước mắt. Bởi vì, chuyện tình Hựu Huyên - Lệ Bình khiến trái tim cứng rắn nhất cũng trở nên mềm mại. Cuối cùng thì cô gái nhỏ ấy đã tìm lại được hạnh phúc đánh mất của mình, một đời bình thản ấm áp trôi qua.
Vậy nên, mn hãy nhanh nhanh nhảy hố nhé. Mình đảm bảo là truyện sẽ không làm mn thất vọng ạ.