Thấu hiểu quan thuật, vạn thuật tùy tâm. Trên đầu đội chiếc mũ quan đỏ chói, tuy nói quan trường không có tiếng súng như chiến trường nhưng là một trường đấu trí, đấu dũng, là lấy “bốn lạng đẩy ngàn cân”. Hãy đọc “Quan thuật” để theo dõi con đường trưởng thành của người thanh niên Diệp Phàm, để thấy được những góc khuất của chốn quan trường đầy huyền bí.
Câu chuyện bắt đầu từ sự kiện một chủ tịch thị trấn treo cổ tự tử, từ đó làm chấn động quan trường một phương, giải được sự bí ẩn của Long mộ, đoạt được chí bảo của nội gia làm trợ lực tung hoành quan trường. Từng bước, từng bước, người thanh niên Diệp Phàm trải qua những trận tranh đấu kinh tâm động phách, có tài lực, có phong lưu, tạo nên một truyền kỳ trong quan trường. Đời người như ván cờ, quan trường cũng như ván cờ, Diệp Phàm cuối cùng đã thoát khỏi vận mệnh một quân cờ để trở thành một người đánh cờ tài ba.
Từ xưa đến nay, quan trường luôn là một thế giới đầy hấp dẫn mà cũng đầy bí ẩn. Một thế giới với những con người mang hùng tâm tráng chí với khát vọng mang lại ấm no hạnh phúc cho dân chúng, nhưng cũng không thiếu những kẻ có khát vọng vươn lên đỉnh cao của quyền lực. Đồng thời đây cũng là một thế giới của những mưu mô tranh đấu khốc liệt. Đâu là những bí quyết để thành công cũng như đâu là những bài học kinh nghiệm trong thế giới đó. Chúng ta hãy cùng dõi theo Diệp Phàm, một sinh viên vừa tốt nghiệp ra trường, cha mẹ là công nhân viên nhà nước, bởi vì gia cảnh bình thường, không có bối cảnh gì nên sau khi tốt nghiệp đại học phải về công tác ở một thị trấn nghèo khó. Với nhiệt huyết của tuổi trẻ, với tấm lòng vì dân chúng, cộng với trí thông minh và tài năng võ thuật, Diệp Phàm đã từng bước lăn lộn từ một nhân viên quèn đạt đến đỉnh cao, trải qua những cuộc tranh đấu giữa trí và lực không ngừng diễn ra trên con đường làm quan từ cán bộ cấp thị trấn, huyện cho đến thành phố, tỉnh,….Con đường đó cũng là con đường trưởng thành từ một chàng trai ngây thơ đã dần thấu hiểu những bí ẩn của Quan thuật….
Quan thuật là một tác phẩm kết hợp giữa hai thể loại Đô Thị và Quan Trường, dĩ nhiên là không thiếu Võ thuật – nét đặc trưng của văn hóa Trung Hoa, Quan thuật không chỉ hấp dẫn người đọc bằng những tranh đấu mưu mô chốn quan trường mà còn có đấu võ, bắn súng, điều tra tội phạm, ăn chơi….
Với văn phong hài hước, tình tiết nhanh và bất ngờ, tác giả Cẩu Bào Tử đã khẳng định được tên tuổi của mình bên cạnh những tác giả chuyên viết về thể loại quan trường khác, liệu cây bút mới nổi này sẽ đem đến những hấp dẫn và thú vị gì? Mời các bạn đón xem tác phẩm để cùng thỏa sức chinh phục trí tưởng tượng tuyệt vời của mình
Mặc dù viết về đề tài Đô thị-Quan trường nhưng Quan thuật không hề khô khan mà bạn sẽ bị cuốn bởi cốt truyện hấp dẫn và lối hành văn dí dỏm của tác giả Cẩu Bào Tử
Review truyện Quan Thuật của tác giả Cẩu Bào Tử – Cuộc chơi quyền lực
Truyện Quan Thuật là một trong những thành tựu của cây bút trẻ Cẩu Bào Tử. Đây là một bộ truyện thuộc thể loại Đô Thị, Quan Trường. Nhân vật chính là Diệp Phàm, một thiếu niên vừa tốt nghiệp liền bị cuốn vào dòng xoáy thương trường đầy rắc rối.
Cuộc chơi quyền lực ly kỳ đến hồi bắt đầu.
Câu chuyện trong quan thuat nói về Diệp Phàm, một thanh niên đang ngày đi lên con đường trưởng thành, trải qua đủ chuyện to nhỏ trên đời. Nhưng những rắc rối ấy không bình thường như người ta nghĩ đến, đó là thương trường tàn ác, là nơi đậm mùi thuốc súng, một cuộc chiến tử thần nguy hiểm hơn cả đao thương. Cuộc chiến này không đơn giản chỉ là trí tuệ, mà tính chất của nó là một mất một còn. Kẻ nào nhiều mưu lắm kế, thủ đoạn âm hiểm kẻ đó sẽ giành được chiến thắng dù sớm hay muộn.
Có những con người sinh ra vốn đã ngậm chiếc muỗng vàng trong miệng, thì họ chẳng cần lo lắng sau này tương lai mình sẽ ra sao? Nhưng có những con người, phải dùng rất nhiều sức lực, trí tuệ, mồ hôi, có khi đổ cả máu để giành lấy một góc gì đó trong xã hội, đơn giản, họ sinh ra không được trao cho bất cứ thứ gì cả. Diệp Phàm cũng vậy, hắn không có gì, chỉ là một con người bình thường lại có tâm cơ leo lên từng bậc thang của thế giới chính trị. Không có cái gì công bằng, giá trị nằm ở việc tạo ra thật nhiều chiếc mặt nạ khác nhau.
Từ một dân nghèo, Diệp Phàm dùng hết tất cả năng lực vốn có của mình để lăn lộn từ vị trí nhân viên quèn, tiếp theo đó là cán bộ cấp thị trấn, huyện, thành phố, tỉnh? Không có gì đơn giản cả, hắn cũng như bao người dùng bộ óc của mình đi lên, mà ở cái nơi đấu đá thị phi này, nếu không pha chút mưu kế thì sao có thể sống sót nổi được.
Thêm một tý ngôn tình sắc vào câu chuyện, ta lại thấy Diệp Phàm vô cùng anh dũng, luôn khiêu chiến vượt cấp trong khi bản thân chẳng có chút bảo đảm nào, nhưng rồi cũng vượt qua, còn có rất nhiều người tình, cũng lắm con nữa. Dù là một bộ trường quan trường đầy kịch tính đau não, nhưng Cẩu Bào Tử không quên thêm tư vị hài hước, đánh trùm thì cũng phải có chút gì đó quyến rũ chứ nhỉ? Quân tử chi giao của Diệp Phàm phải nói đến Lô Vy, Tề Thiên hai người họ đã cùng Diệp Phàm dầu sinh ra tử không biết bao nhiêu lần, bao nhiêu khó khăn. Đến khi họ dần lui về ở ẩn thì sự xuất hiện của Bao Nghị, Lam Tồn Quân càng thêm đặc sắc.
Tóm lại, Quan Thuật đã bộc lộ rõ cuộc sống quan trường đầy khắc nghiệt mà từng con người bên trong bộ máy mỗi ngày đều phải mang theo rất nhiều chiếc mặt nạ. Thuộc một trong những câu truyện ‘ngôn tình hiện đại hay’, đáng đọc hiện nay. Liệu Diệp Phàm sẽ ra sao? Con đường mà hắn chọn để chinh phục sẽ như thế nào?
Review Uyên Phương