Truyện hệ thống võng du, nhân vật chính thu hậu cung nhưng chỉ mức vừa phải, nội dung tuy không mới mẻ nhưng khá liền mạch.
Main sống chung trong phòng làm việc với 4 em.
Trăm chương đầu ăn 2 em, + nhà bên em loli 14 tuổi, ăn cả em loli này lẫn mẹ ẻm, ăn cả bạn học em loli,...
Trong game cũng bá...
Tết âm lịch mới vừa kết thúc, Trung Quốc lấy lý do tự ý đánh cắp bí mật quốc gia và phần lớn hồ sơ cơ mật của quốc gia phát động chiến tranh với nước Mỹ.
Chiến tranh lại lần nữa bắt đầu, làm cho toàn bộ quốc gia thế giới kinh ngạc không thôi. Còn nước Mỹ, có Thạch Trung Ngọc đứng ra làm chứng giả, bọn họ cũng chỉ có thể cười khổ không thôi. Tuy là dùng rất nhiều các loại lý do để giải thích, thế nhưng lần này Trung Quốc sắt tâm muốn đối đầu với nước Mỹ.
Sau cái đêm tuyên chiến đó, một tiểu đội đổ bộ vào bang California của nước Mỹ, dùng khí thế hung dữ mạnh mẽ, khiến người ta không kịp phòng bị quét sạch tất cả lực lượng phòng bị của California. Đợi đến khi các nước và Mỹ tổng thống phản ứng lại, thì toàn bộ bang California đã thay đổi chủ nhân rồi.
Ngày thứ hai, từng quân đoàn bộ đội thần bí đột nhiên xuất hiện trên lãnh thổ nước Mỹ.
Với thanh trường kiếm sắc bén trong tay có thể bổ đôi chiếc xe tăng bọc thép chủ chiến. Động tác mau lẹ đến nổi mà những tên lính bắn tỉa cũng không thể nhắm trúng được mục tiêu. Nỏ tiễn với tốc độ bắn cực nhanh, làm cho những chiếc chiến cơ, máy bay ném bom nghe thấy đã sợ đến mất mật. Cưỡi chiến mã, kéo chiến xa, nghiền nát theo dọc đường đi, lãnh thổ nước Mỹ từng tấc từng tấc rơi vào tay giặc.
Vẻn vẹn chỉ trong một ngày, bảy bang thuộc vùng duyên hải phía tây của nước Mỹ rơi vào tay giặc, một phần ba lãnh thổ đất nước bị Trung Quốc chiếm lĩnh.
Trung Quốc vẫn chưa phải dùng đến sức mạnh của bản thân, vẻn vẹn chỉ dựa vào đội quân bộ đội thần bí này, đội quân giống như binh sĩ cổ đại này đã khiến nước Mỹ lâm vào nguy nan.
Đây chính là mấy trăm ngàn sĩ binh Đại Tần dưới trướng của Thạch Trung Ngọc, lần đầu tiên tham chiến đã cho thấy sự hùng mạnh của Đại Tần.
Đang lúc tổng thống nước Mỹ mặt cau mày có, đau khổ. Tại một địa điểm đã thuộc về thuộc địa của Trung Quốc, một anh chàng đẹp trai đeo kính mác, nằm trên bờ cát hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp. Trên người mặc quần sooc, phô bày vóc người hoàn mỹ, làm thu hút một số ánh mắt nóng bỏng hoặc là lơ đãng hoặc là trực tiếp của các nữ du khách.
Ở bên cạnh, một vài cô nàng trẻ tuổi đang bận rộn bên lò nướng, một bên thì nướng còn một bên kêu la om sòm,cười giỡn nô đùa.
“Ta nói này các nàng, có thể nhanh lên một chút hay không, ta sắp chết đói rồi!” Anh chàng đẹp trai có chút oán trách, gọi mấy người phụ nữ đang ở bên cạnh lò nướng.
“Ngươi đói à!, hừ hừ,” trả lời hắn là một cô nhóc nhỏ, dễ thương thơ ngây chưa đầy 16 tuổi, nhíu cái mũi nhỏ, dùng sức gặm bắp ngô đã nướng chín trong tay. “Ai bảo đại thúc muốn tự hưởng thụ, cổ ngữ nói, tự mình động thủ, cơm no áo ấm!” Nói xong, tiếp tục gặm bắp ngô thơm ngát kia, “Ngô, thực sự rất ngon a!”
“Uy uy uy, không thể không có lương tâm như thế được!, các ngươi sao lại ăn uống vui vẻ như vậy!” Chàng trai trên bãi cát nhất thời bò dậy, đầy bất mãn liếc mắt với các nàng, với bàn tay to bắt lấy một xâu cánh gà đang nướng.
“Lấy cái tay bẩn thỉu của ngươi ra!” Nữ nhân bên cạnh trừng mắt liếc hắn một cái, đẩy bàn tay to kia ra.
“Hắc hắc, chẳng phải là vì đói bụng rồi mà.”
Khi nhìn gần thì mấy người này chính là Thạch Trung Ngọc cùng các nàng. Bởi cảm thấy mùa đông quá lạnh, Vì vậy Thạch Trung Ngọc liền mang theo các nàng đến Hawaii, lý do là hòn đảo nhỏ này trở thành nơi quan sát tại chỗ của hắn trên lãnh địa này.
Căn cứ vào hiệp định bí mật giữa Thạch Trung Ngọc và chấn quốc cấp phép, Thạch Trung Ngọc giúp hắn chiếm cứ nước Mỹ hùng mạnh nhất, Nhưng Thạch Trung Ngọc chỉ yêu cầu Hawaii và bang California để làm lãnh địa tư nhân của hắn, cũng chính là vương quốc riêng của hắn.
Mặc dù điều kiện này rất là hoang đường, thế nhưng chấn quốc cấp phép lại không chút do dự mà đã đáp ứng. Đối với nước Mỹ, Trung Quốc tuy là có thể chống lại, thế nhưng bởi vì những cường quốc còn lại đang nhìn chằm chằm, Trung Quốc cũng không khả năng sử dụng toàn bộ binh lực để đánh chiếm nước Mỹ. Mà một đám tướng sĩ thiện chiến của Thạch Trung Ngọc lúc này còn có đất để phát huy.
Thạch Trung Ngọc muốn có Hawaii cũng là vì các nàng muốn, một nơi xinh đẹp như vậy đương nhiên là muốn thu vào tay mình, còn về California thì thứ nhất là vì nó gần đó, thứ hai cũng là bởi vì sĩ binh Đại Tần cần một nơi để đóng quân.
“ọe!” Trong lúc này, Cơ Như Nguyệt đang ở cánh gà nướng đột nhiên nôn một trận.
“Sao vậy!” Thạch Trung Ngọc vội vàng nhảy qua, dùng một tay ôm lấy Cơ Như Nguyệt, ân cần hỏi han.
“Không có việc gì, không có việc gì.” Cơ Như Nguyệt khoát tay, thế nhưng lại buồn nôn không ngừng.
Xem tình hình này, Thạch Trung Ngọc nhất thời nóng nảy, lẽ nào trên cánh gà này lại có độc? Vội vàng đem chân khí truyền vào cơ thể Cơ Như Nguyệt, chậm rãi làm ấm thân thể của nàng. Nhưng là khi chân khí đi ngang qua một nơi, Thạch Trung Ngọc nhất thời ngây ngẩn cả người.
“Sao lại có khí tức của một sinh mệnh xa lạ?”
Thạch Trung Ngọc kỳ quái tự hỏi, không tự chủ mà nhìn vào chỗ đó. Hình như là, bụng dưới của Như Nguyệt
Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Thạch Trung Ngọc, khuôn mặt Cơ Như Nguyệt nhất thời mắc cở đỏ bừng.
“Hắc hắc, Như Nguyệt, ngươi...” Thạch Trung Ngọc chân tay luống cuống, có vẻ như là mình sắp làm ba rồi?!
“Ừm,” Cơ Như Nguyệt ngượng ngùng cúi đầu. “Sao lại không nói với ta sớm hơn đi.” Thạch Trung Ngọc trách cứ, nhưng phần lớn là quan tâm hỏi han.
“Còn chẳng phải là muốn làm cho ngươi ngạt nhiên sao, hì hì, chuyện này, chúng ta đều biết hết rồi.” Dương Tử ở bên cạnh cười đùa nói.
“Tốt! Các ngươi đều gạt ta!” Thạch Trung Ngọc nhất thời sừng sộ lên, “Gia pháp hầu hạ!”
“A! Không muốn!” Dương Tử nhanh chóng trốn phía sau Tuyết Sương Yên, đầu nhỏ lộ ra làm mặt quỷ với Thạch Trung Ngọc.
Dáng vẻ đáng yêu như vậy, nhất thời chọc cho mọi người vui cười không ngớt. “Ngoại trừ Nguyệt Nguyệt còn có ai nưa không,” Thạch Trung Ngọc lại hỏi, có vẻ như mỗi lần gần giũ cùng với các nàng, mình cũng không sử dụng thứ kia.
Thạch Trung Ngọc vừa nói xong, ngoại trừ Dương Tử ra, thì Hướng Lâm , Hướng Lam , Ngọc Kỳ , Phi Hoa , Phi Tuyết , Mộc Sương còn có Tuyết Sương Yên, Lý Lan dồn dập ngượng ngùng cúi đầu.
Nhìn thấy tình huống này, Thạch Trung Ngọc đã hiểu ra, vừa vui sướng lại vừa có chút lo lắng. Thế nhưng phần lớn là vui sướng, phải biết rằng cho tới bây giờ với thực lực của hắn, muốn làm cho nữ nhân mang thai là rất khó khăn, có thể nói là thực lực càng mạnh, thì càng khó có đời sau. Chuyện này cũng là quy luật của ông trời, thế nhưng Thạch Trung Ngọc không nghĩ tới chúng nữ đều mang bầu, ngoại trừ tiểu nha đầuDương Tử.
“A, nếu như vậy,” Thạch Trung Ngọc gãi gãi đầu, hắn đột nhiên nghĩ tới,mình còn chưa cho các nàng danh phận chính thức.
Các nàng cũng nghĩ đến vấn đề này, mong đợi dồn dập nhìn về phía Thạch Trung Ngọc. Tuy là các nàng cam tâm tình nguyện đi theo Thạch Trung Ngọc, cũng không quá quan tâm đến chuyện danh phận, thế nhưng các nàng cũng không muốn khi con mình chào đời, cha nó lại không rõ ràng.
“Cái kia,” Thạch Trung Ngọc tiếp tục gãi tóc, “Ta muốn tổ chức một hôn lễ thịnh thế.”
“Ừm!” trong mắt các nàng nhất thời lóe lên tia sáng, đầy mong đợi nhìn về phía Thạch Trung Ngọc.
“Thế nhưng, nhân vật chính lại là những nữ sinh khác, không biết các nàng có đồng ý hay không?” Thạch Trung Ngọc không coi ai ra gì xoay người, khó khăn nói.
Các nàng sửng sốt, nhất thời giận dữ, “Dám đùa chúng ta, các tỷ muội, tiến lên!”
“ôi nha nha, bà xã, các à xã, ta sai rồi!”
“Ai nha, cái mạng nhỏ của ta sắp không xong rồi! Dương Tử, đừng có kéo quần của ta!”
“Hì hì, đại thúc, ngày hôm nay trên bờ cát trần truồng mà chạy a!!”
Lúc này, điện thoại vang lên, Thạch Trung Ngọc vội vàng ra dấu đình chiến cầu xin tha thứ, chật vật từ dưới đất bò dậy, sửa lại đầu tóc như ổ gà.
“A lô? Băng Dao?” Thạch Trung Ngọc kinh ngạc hỏi, sao lúc này Dương Băng Dao lại gọi điện thoại tới?
“Thạch đầu.” Bên đầu kia của điện thoại, Dương Băng Dao khẽ gọi nói, nghe ngữ khí hình như đang gặp phải chuyện gì phiền phức vậy.
“Sao vậy?” Thạch Trung Ngọc vội vàng hỏi,
Dương Băng Dao trầm mặc, “Ta...” Hình như thực sự đã xảy ra chuyện lớn rồi. Thạch Trung Ngọc nhất thời tim thắt lại, “Làm sao vậy a!”
“Ta có.”
“Ngươi có cái gì ?” Thạch Trung Ngọc sửng sốt, chờ sau đó, nàng nói nàng có... Thạch Trung Ngọc nhất thời cảm giác sau lưng đổ mồ hôi lạnh, hắn dường như đã thấy ánh mắt phẫn nộ và không dám tin của các nàng.
Oh, xem ra phải luyện thêm kỷ năng quỳ vỏ mít rồi.
Võng Du Chi Sống Cùng Mỹ Nữ Audio
Truyện Đô Thị hậu cung