Tên Ebook: Cưới Ma (full prc, pdf, epub)
Tác Giả: Chu Đức Đông
Thể Loại: Kinh Dị, Tiểu Thuyết, Văn học phương Đông
Dịch giả: Trần Hữu Nùng
Chụp pic: nhule124
Type: Hạnh Nga, alonso1011, nileduong, smilemai, quynhdao90, Xiaolan
Nguồn: luv-ebook.com
Ebook: www.dtv-ebook.com
Ebook Cưới Ma-Chu Đức Đông full prc pdf epub |
“… Dù cùng ai người nguyện cầu vĩnh viễn,
Sau vĩnh viễn người lại thuộc về anh.
Dù người hẹn với ai cả lai sinh,
Thì kiếp này cũng cho anh kỉ niệm.”
Mở đầu Cưới Ma với những tình tiết rất đỗi đời thường của nhân vật nữ chính Lục Lục nhưng lại gây ra sự căng thẳng mơ hồ về các mốc thời gian trùng lặp và những tưởng tượng “có căn cứ” của Lục Lục. Và rồi câu chuyện dẫn ta về thời điểm mà bạn trai của Lục Lục, Chu Xung, tìm ra tấm ảnh “Cưới Ma” trong thùng rác máy tính - thời điểm khởi đầu cho mọi sự bất thường như đã được dàn xếp.
Cưới Ma đưa người đọc vào hết vòng luẩn quẩn này sang cái vòng luẩn quẩn khác mà không thể tìm được cách thoát ra, từ đầu đến cuối truyện. Người đọc sẽ được Chu Đức Đông dẫn vào trong những bí mật, và thậm chí gần như sắp phát điên cùng với nhân vật Khúc Thiêm Trúc khi cứ lặp lại trật tự bí ẩn của con số 142857 mà không thể tự nghiệm ra bí mật nào sẽ đi cùng trong dòng số ấy, và cả với tình tiết đang chờ đón phía sau.
Điền Phong – nhân vật trung tâm của câu chuyện này – mang hình thể con người, nhưng về bản chất là một sinh vật kỳ bí nào đó mà ta không thể tưởng tượng được. Anh ta cũng khát khao yêu thương và được yêu thương. Anh ta làm tất cả mọi chuyện chỉ để an ủi tâm hồn đã bị nhuốm đen của mình. Để rồi lúc nào anh cũng phải lựa chọn cho chính bản thân kết cục tiêu cực nhất.
Người đọc có thể có được những cảm giác rờn rợn và thậm chí ám ảnh qua ngòi bút của Chu Đức Đông. Thật giả lẫn lộn, không phân biệt đâu là âm, đâu là dương, đâu là tưởng tượng, đâu là thực tế, đâu là người… và đâu là ma. Độc giả còn có thể dễ bị hoang mang và có nỗi ám ảnh mơ hồ bủa vậy, khiến họ phải đặt câu hỏi cho chính bản thân mình: Giữa tình yêu và sự sống của bản thân, phải từ bỏ một thứ, trong hoàn cảnh đó, ta chọn gì? Về xây dựng tình tiết thì dù có khá nhiều tình tiết dư thừa, nhưng lại được tác giả để ngỏ, hoặc bỏ quên đi một các hữu ý. Vì xét cho cùng, điều đó làm cho câu chuyện thật hơn, gây thắc mắc không giải thích được và những tưởng tượng trong đầu người đọc. Cũng bởi trên thực tế, ta cũng có bao giờ hiểu được hết những hiện tượng xung quanh?
Có thể có người sẽ mong chờ một logic nào đó hơn trong câu chuyện này, hay về tình tiết sẽ liên quan đến những lý giải về tục lệ “Minh Hôn” ngày xưa, v.v… Hãy tự đặt ra câu hỏi: Người xưa đã có dụng ý, và những gì xảy ra trong cõi âm dương, liệu ta có khả năng lý giải? Bên cạnh đó, có logic nào đặt ra cho những tưởng tượng của con người?
Mời các bạn đón đọc Cưới Ma của tác giả Chu Đức Đông.
***
[Review] Cưới ma – Không chỉ là một câu chuyện
by Honey Funny Hellie a.k.a Hoa Đỏ
Chỉ đợn giản là một REVIEW ~
Cưới ma (Minh hôn)
Tác giả : CHU ĐỨC ĐÔNG
Dịch giả : Trần Hữu Nùng
Thể loại : Tiểu thuyết kinh dị
Được NXB văn học và Cty CP Xuất bản và Truyền thông IPM phát hành tháng 5/2013
Tóm tắt nội dung :
Cưới Ma bắt đầu mở ra từ một tấm ảnh cổ xưa cũ kĩ. Ảnh trắng đen, nhưng được tô màu thủ công. Ảnh câm lặng,nhưng làm bao người phải buột tiếng kêu sợ hãi. Ảnh chụp một chú rể còn sống, đứng bên một cô dâu đã chết bị buộc vào giá gỗ cho thẳng người. Cô dâu thì nhắm mắt, hai bàn chân lơ lửng chứ không chạm đất, cũng không nhìn thấy tay phải của cô ta.
Có lời nguyền rằng, vào ngày chủ nhật, nếu cặp đôi nào cũng đến chụp chung ở địa điểm trong ảnh, thì người mở mắt sẽ chết trước, người nhắm mắt chết sau.
Rất nhiều cặp tình nhân không cưỡng được tò mò, không hẹn mà cùng đưa nhau đến nơi sơn lam chướng khí ấy, cùng chụp chung tấm ảnh, rồi cùng cúi đầu chờ lời phán định của Tử thần.
Cưới ma – Có thật là ”thề nguyền tử sinh” ???
(Trích tại My own romance )
Có những câu chuyện kinh dị ám ảnh người đọc vì câu từ, hình ảnh miêu tả, tình tiết v.v… và có những ám ảnh đến từ sự khơi gợi điểm tối trong bản thân mỗi con người, cùng cái vòng lẩn quẩn mãi không chấm dứt. Cưới Ma là một câu chuyện như thế.
Chu Đức Đông bắt đầu Cưới Ma rất dung dị,chỉ là cuộc sống “già nhân ngãi non vợ chồng” của Chu Xung và Lục Lục, nhìn vào chẳng có vấn đề gì to tát, nếu không phải những sự cố mà Lục Lục gặp phải khiến cô trở nên cảm thấy mình luôn bị theo dõi. Lục Lục là type người điển hình chúng ta thường thấy trong phim/truyện kinh dị, trí tưởng tượng phong phú, tưởng rằng với bất cứ điều gì cũng sợ nhưng thật ra lại không sợ điều gì.
Đáng sợ nhất trong Cưới Ma, như tôi đã từng nói, đó là tác giả đi sâu vào những điều bình thường đến mức… bất thường, cũng như một đêm quá yên tĩnh lại khiến người ta trào dâng cảm giác bất an; sự việc thuận lợi quá khiến người ta nghi ngờ liệu những gì mình trải nghiệm có phải là sự thật. Có thể đưa ra vài ví dụ, chẳng hạn như “Máy nước uống đứng im lìm trong bóng tối, có phải cũng đang suy nghĩ hay không, khi vắng vẻ không người liệu nó có phát ra tiếng thở dài không?” hoặc là “Đúng là không nên mua bất cứ thứ đồ cũ nào. Máy tính, đồ gỗ, quần áo, đồ chơi… đều có quá khứ riêng của nó mà ta không thể biết. Quá khứ luôn “ẩn náu” bên trong mỗi đồ vật. Chúng mang hơi chủ cũ, ta không có cách gì xóa bỏ được..”. Một căn nhà cũ, có ai biết được trước đây chủ nhân nó là người thế nào, sống ra sao, các gian phòng được bố trí thế nào, sinh hoạt hằng ngày giản đơn hay xa xỉ… Một người yêu “second hand” – trước đây anh ấy/cô ấy đã yêu ai, hai người hòa thuận hay luôn cãi vả…
Cảm giác sợ hãi mà Cưới Ma đem lại, không chỉ ở sự miêu tả rợn người với linh hồn ma quỷ, nỗi sợ ấy là xuất phát tận trong lòng, bởi vì mỗi chúng ta đều quá giống một phần nào nhân vật mà tác giả đề cập đến. Những con sâu kỳ dị, người tâm thần, trẻ con xuất hiện trong truyện là tác nhân quan trọng làm tăng thêm sợ hãi cho độc giả, đặc biệt là những đoạn miêu tả về trạng thái tâm thần của Khúc Thiêm Trúc, quả thật khiến tôi đôi lúc phải rùng mình.
Cưới Ma xuất phát từ tấm ảnh “minh hôn” từng làm mưa làm gió ở Trung Quốc, có rất nhiều câu chuyện xung quanh bức ảnh này, hư hư thực thực, nhưng chưa có câu chuyện nào xác thực. Tuy nhiên, đó là một bức ảnh thoạt nhìn chỉ khiến người ta giật mình bởi màu ảnh cũ và không khí u ám bao trùm trong đó, nhưng nếu nhìn kỹ hơn, có lẽ bạn sẽ hoàn toàn bị ám ảnh, cô dâu trong ảnh với cặp mắt trợn ngược lên – biểu hiện cái chết của người bị treo cổ; không có bàn tay phải, chân không chạm đất… Và trong Cưới Ma, có một truyền thuyết nếu đôi nam nữ nào chụp ảnh tại nơi diễn ra lễ cưới ma năm xưa, vào ngày Chủ Nhật thì ắt hẳn có một người nhắm mắt, một người mở mắt, và ai mở mắt người đó sẽ chết trước.
Quá trình Chu Đức Đông miêu tả các cặp đôi Triệu Tĩnh – Khúc Thiêm Trúc; Trường Thành – Hồ Tiểu Quân; Chu Xung – Lục Lục tìm đến cái nơi gọi là thị trấn Đa Minh kỳ bí ấy như một vòng lẩn quẩn mà lại không trùng lắp nhau, kẻ trước người sau, bí mật dần hé lộ cũng không thoát khỏi điều bí hiểm kỳ dị. Người đàn bà đẩy xe nôi trống rỗng, hai cô gái tiếp tân ở cái khách sạn “Hồng Phòng”, cảnh sát giả, những ngôi mộ kỳ bí xung quanh nó.. đều nhuốm màu u ám huyền bí đến không ngờ…
Trong những chuyến đi mạo hiểm đó, dù nó là thật hay chỉ là bài test điên rồ của một kẻ tâm lý bất thường, thì đều có một kết quả như nhau – lòng tin vụn vỡ, cái gọi là thề ước trọn đời, là minh sơn thệ hải, là chung thủy bên nhau cũng chẳng qua tồn tại đầu môi. Đứng trong phút giây sinh tử, khi được chọn lựa, sẽ có người muốn dành cho mình cuộc sống – dù biết rằng những phút giây sau này là ám ảnh khôn nguôi bất tận…
”Dù người đi, bỏ căn phòng hoang hóa,
Thì cũng để chìa khóa lại cho anh.
Dù người đi, để tình mọc rêu xanh,
Thì cứ kê nguyên lành hai chiếc ghế.
Dù người mang nhan sắc cho nhân thế,
Thì cũng xin gửi lại chiếc gương soi.
Dù người ngả vào kẻ khác mất rồi,
Thì cũng để bóng hình xưa ở lại.
Dù người theo ai bước đến tương lai,
Thì quá khứ cũng gửi anh trọn vẹn.
Dù cùng ai người nguyện cầu vĩnh viễn,
Sau vĩnh viễn người lại thuộc về anh.
Dù người hẹn với ai cả lai sinh,
Thì kiếp này cũng cho anh kỉ niệm.”
”Sinh hay tử, suy cho cùng đều là bí mật của thời gian, cứ thế chảy trôi, không tài nào nắm bắt. Nhưng nhân loại lại phát minh ra máy ảnh, khác nào ôm ảo tưởng níu giữ từng khoảnh khắc, gây sơ hở cho thiên cơ.”
Một tuần đọc Cưới ma là một tuần tâm trạng tôi lâng lâng như lá khô trước gió, một quyển sách khiến một độc giả lười biếng như tôi đôi khi cũng phải ngây người ra mà suy nghĩ – chắc chắn là một quyển sách đáng đọc!
Hoa đỏ
Chỉ đợn giản là một REVIEW ~
Cưới ma (Minh hôn)
Tác giả : CHU ĐỨC ĐÔNG
Dịch giả : Trần Hữu Nùng
Thể loại : Tiểu thuyết kinh dị
Được NXB văn học và Cty CP Xuất bản và Truyền thông IPM phát hành tháng 5/2013
Tóm tắt nội dung :
Cưới Ma bắt đầu mở ra từ một tấm ảnh cổ xưa cũ kĩ. Ảnh trắng đen, nhưng được tô màu thủ công. Ảnh câm lặng,nhưng làm bao người phải buột tiếng kêu sợ hãi. Ảnh chụp một chú rể còn sống, đứng bên một cô dâu đã chết bị buộc vào giá gỗ cho thẳng người. Cô dâu thì nhắm mắt, hai bàn chân lơ lửng chứ không chạm đất, cũng không nhìn thấy tay phải của cô ta.
Có lời nguyền rằng, vào ngày chủ nhật, nếu cặp đôi nào cũng đến chụp chung ở địa điểm trong ảnh, thì người mở mắt sẽ chết trước, người nhắm mắt chết sau.
Rất nhiều cặp tình nhân không cưỡng được tò mò, không hẹn mà cùng đưa nhau đến nơi sơn lam chướng khí ấy, cùng chụp chung tấm ảnh, rồi cùng cúi đầu chờ lời phán định của Tử thần.
Cưới ma – Có thật là ”thề nguyền tử sinh” ???
(Trích tại My own romance )
Có những câu chuyện kinh dị ám ảnh người đọc vì câu từ, hình ảnh miêu tả, tình tiết v.v… và có những ám ảnh đến từ sự khơi gợi điểm tối trong bản thân mỗi con người, cùng cái vòng lẩn quẩn mãi không chấm dứt. Cưới Ma là một câu chuyện như thế.
Chu Đức Đông bắt đầu Cưới Ma rất dung dị,chỉ là cuộc sống “già nhân ngãi non vợ chồng” của Chu Xung và Lục Lục, nhìn vào chẳng có vấn đề gì to tát, nếu không phải những sự cố mà Lục Lục gặp phải khiến cô trở nên cảm thấy mình luôn bị theo dõi. Lục Lục là type người điển hình chúng ta thường thấy trong phim/truyện kinh dị, trí tưởng tượng phong phú, tưởng rằng với bất cứ điều gì cũng sợ nhưng thật ra lại không sợ điều gì.
Đáng sợ nhất trong Cưới Ma, như tôi đã từng nói, đó là tác giả đi sâu vào những điều bình thường đến mức… bất thường, cũng như một đêm quá yên tĩnh lại khiến người ta trào dâng cảm giác bất an; sự việc thuận lợi quá khiến người ta nghi ngờ liệu những gì mình trải nghiệm có phải là sự thật. Có thể đưa ra vài ví dụ, chẳng hạn như “Máy nước uống đứng im lìm trong bóng tối, có phải cũng đang suy nghĩ hay không, khi vắng vẻ không người liệu nó có phát ra tiếng thở dài không?” hoặc là “Đúng là không nên mua bất cứ thứ đồ cũ nào. Máy tính, đồ gỗ, quần áo, đồ chơi… đều có quá khứ riêng của nó mà ta không thể biết. Quá khứ luôn “ẩn náu” bên trong mỗi đồ vật. Chúng mang hơi chủ cũ, ta không có cách gì xóa bỏ được..”. Một căn nhà cũ, có ai biết được trước đây chủ nhân nó là người thế nào, sống ra sao, các gian phòng được bố trí thế nào, sinh hoạt hằng ngày giản đơn hay xa xỉ… Một người yêu “second hand” – trước đây anh ấy/cô ấy đã yêu ai, hai người hòa thuận hay luôn cãi vả…
Cảm giác sợ hãi mà Cưới Ma đem lại, không chỉ ở sự miêu tả rợn người với linh hồn ma quỷ, nỗi sợ ấy là xuất phát tận trong lòng, bởi vì mỗi chúng ta đều quá giống một phần nào nhân vật mà tác giả đề cập đến. Những con sâu kỳ dị, người tâm thần, trẻ con xuất hiện trong truyện là tác nhân quan trọng làm tăng thêm sợ hãi cho độc giả, đặc biệt là những đoạn miêu tả về trạng thái tâm thần của Khúc Thiêm Trúc, quả thật khiến tôi đôi lúc phải rùng mình.
Cưới Ma xuất phát từ tấm ảnh “minh hôn” từng làm mưa làm gió ở Trung Quốc, có rất nhiều câu chuyện xung quanh bức ảnh này, hư hư thực thực, nhưng chưa có câu chuyện nào xác thực. Tuy nhiên, đó là một bức ảnh thoạt nhìn chỉ khiến người ta giật mình bởi màu ảnh cũ và không khí u ám bao trùm trong đó, nhưng nếu nhìn kỹ hơn, có lẽ bạn sẽ hoàn toàn bị ám ảnh, cô dâu trong ảnh với cặp mắt trợn ngược lên – biểu hiện cái chết của người bị treo cổ; không có bàn tay phải, chân không chạm đất… Và trong Cưới Ma, có một truyền thuyết nếu đôi nam nữ nào chụp ảnh tại nơi diễn ra lễ cưới ma năm xưa, vào ngày Chủ Nhật thì ắt hẳn có một người nhắm mắt, một người mở mắt, và ai mở mắt người đó sẽ chết trước.
Quá trình Chu Đức Đông miêu tả các cặp đôi Triệu Tĩnh – Khúc Thiêm Trúc; Trường Thành – Hồ Tiểu Quân; Chu Xung – Lục Lục tìm đến cái nơi gọi là thị trấn Đa Minh kỳ bí ấy như một vòng lẩn quẩn mà lại không trùng lắp nhau, kẻ trước người sau, bí mật dần hé lộ cũng không thoát khỏi điều bí hiểm kỳ dị. Người đàn bà đẩy xe nôi trống rỗng, hai cô gái tiếp tân ở cái khách sạn “Hồng Phòng”, cảnh sát giả, những ngôi mộ kỳ bí xung quanh nó.. đều nhuốm màu u ám huyền bí đến không ngờ…
Trong những chuyến đi mạo hiểm đó, dù nó là thật hay chỉ là bài test điên rồ của một kẻ tâm lý bất thường, thì đều có một kết quả như nhau – lòng tin vụn vỡ, cái gọi là thề ước trọn đời, là minh sơn thệ hải, là chung thủy bên nhau cũng chẳng qua tồn tại đầu môi. Đứng trong phút giây sinh tử, khi được chọn lựa, sẽ có người muốn dành cho mình cuộc sống – dù biết rằng những phút giây sau này là ám ảnh khôn nguôi bất tận…
”Dù người đi, bỏ căn phòng hoang hóa,
Thì cũng để chìa khóa lại cho anh.
Dù người đi, để tình mọc rêu xanh,
Thì cứ kê nguyên lành hai chiếc ghế.
Dù người mang nhan sắc cho nhân thế,
Thì cũng xin gửi lại chiếc gương soi.
Dù người ngả vào kẻ khác mất rồi,
Thì cũng để bóng hình xưa ở lại.
Dù người theo ai bước đến tương lai,
Thì quá khứ cũng gửi anh trọn vẹn.
Dù cùng ai người nguyện cầu vĩnh viễn,
Sau vĩnh viễn người lại thuộc về anh.
Dù người hẹn với ai cả lai sinh,
Thì kiếp này cũng cho anh kỉ niệm.”
”Sinh hay tử, suy cho cùng đều là bí mật của thời gian, cứ thế chảy trôi, không tài nào nắm bắt. Nhưng nhân loại lại phát minh ra máy ảnh, khác nào ôm ảo tưởng níu giữ từng khoảnh khắc, gây sơ hở cho thiên cơ.”
Một tuần đọc Cưới ma là một tuần tâm trạng tôi lâng lâng như lá khô trước gió, một quyển sách khiến một độc giả lười biếng như tôi đôi khi cũng phải ngây người ra mà suy nghĩ – chắc chắn là một quyển sách đáng đọc!
Hoa đỏ