Nguyễn Công Hoan quê ở làng Xuân Cầu, tổng Xuân Cầu, huyện Văn Giang, phủ Thuận Thành, tỉnh Bắc Ninh (nay thuộc xã Nghĩa Trụ, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên). Ông sinh trong một gia đình quan lại xuất thân Nho học thất thế. Trong gia đình, từ nhỏ Nguyễn Công Hoan đã được nghe và thuộc rất nhiều câu thơ, câu đối và những giai thoại có tính chất trào lộng, châm biếm, đả kích tầng lớp quan lại. Điều đó ảnh hưởng mạnh mẽ đến phong cách văn chương của ông sau này. Ông có ba người em trai đều tham gia hoạt động cách mạng và giữ cương vị quan trọng là Nguyễn Công Miều (Lê Văn Lương) Ủy viên Bộ Chính trị, Nguyễn Công Bồng nguyên Phó Tổng Giám đốc Nha Công an và Nguyễn Công Mỹ nguyên Tổng Giám đốc đầu tiên của Nha bình dân học vụ.
Năm 1926, ông tốt nghiệp cao đẳng sư phạm, làm nghề dạy học ở nhiều nơi (như Hải Dương, Lào Cai, Nam Định,…) cho đến khi Cách mạng tháng Tám nổ ra. Nguyễn Công Hoan viết văn từ sớm, tác phẩm đầu tay Kiếp hồng nhan (viết năm 1920, được Tản Đà thư điếm xuất bản năm 1923) là một đóng góp cho nền văn xuôi Việt Nam bằng chữ Quốc ngữ.
Sau Cách mạng tháng Tám, ông giữ chức Giám đốc kiểm duyệt báo chí Bắc Bộ, kiêm Giám đốc Sở Tuyên truyền Bắc Bộ. Sau đó ông gia nhập Vệ quốc quân, làm biên tập viên báo Vệ quốc quân, giám đốc trường Văn hóa quân nhân, chủ nhiệm và biên tập tờ Quân nhân học báo. Ông là đảng viên Đảng Lao động Việt Nam từ năm 1948. Năm 1951 ông làm việc ở Trại tu thư của ngành giáo dục, biên soạn sách giáo khoa và sách Sử Việt Nam hiện đại từ Pháp thuộc đến năm 1950 dùng cho lớp 7 hệ 9 năm. Ông cũng viết bài cho báo Giáo dục nhân dân, cơ quan ngôn luận đầu tiên của Bộ Quốc gia giáo dục lúc bấy giờ. Từ sau năm 1954, ông trở lại nghề văn với cương vị Chủ tịch Hội nhà văn Việt Nam (khóa đầu tiên 1957-1958), ủy viên Ban Thường vụ trong Ban Chấp hành Hội nhà văn Việt Nam các khóa sau đó. Ông cũng là ủy viên Ban chấp hành Hội liên hiệp Văn học nghệ thuật Việt Nam, chủ nhiệm tuần báo Văn (tiền thân của báo Văn nghệ).
Nguyễn Công Hoan mất ngày 6 tháng 6 năm 1977 tại Hà Nội. Tên ông được đặt cho một phố ở Hà Nội, đoạn giữa hai phố Ngọc Khánh và Nguyễn Chí Thanh. Nguyễn Công Hoan được tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học nghệ thuật năm 1996.
Nguyễn Công Hoan | Kho tàng truyện hay | YouTube
Xin nhấp chuột vào truyện ngắn muốn nghe
Ái tình tiểu thuyết 8/10/2018
Nghĩ người ăn gió nằm mưa 10/6/2019
Oẳn tà roằn 10/6/2019
Xin chữ cụ Nghè 10/6/2019
Tôi chủ báo - Anh chủ báo - Nó chủ báo 10/6/2019
Thật là Phúc 10/6/2019
Nỗi vui sướng của thằng bé khốn nạn 8/5/2020
Chuyện chó chết 27/5/2020
Đàn bà là giống yếu 3/8/2020
Giá ai cho cháu một hào 4/8/2020
Thịt người chết 5/8/2020
Sáng - Chị phu mỏ 6/8/2020
Hai cái bụng 8/8/2020
Người vợ lẽ bạn tôi 9/8/2020
Kìa con 9/8/2020
Chính sách thân dân 10/8/2020
Công dụng của cái miệng 11/8/2020
Con ve 12/8/2020
Một đám cưới 13/8/2020
Nhân tình tôi 15/8/2020
Cái nạn ô tô 1 20/8/2020
Cái lò gạch bí mật 21/8/2020
Mất cái ví 30/5/2022
Cái vốn để sinh nhai 10/11/2022
Bữa no... đòn 15/11/2022
Ngựa người người ngựa 16/11/2022
Thế là mợ nó đi tây 17/11/2022
Kép Tư Bền 18/11/2022
Cô Kếu gái tân thời 19/11/2022
Báo hiếu trả nghĩa cha 20/11/2022
Báo hiếu trả nghĩa mẹ 21/11/2022
Hai thằng khốn nạn 22/11/2022
Cụ Chánh Bá mất giày 23/11/2022
Bạc đẻ 24/11/2022
Răng con chó của nhà tư sản 25/11/2022
Sóng vũ môn 26/11/2022
Tinh thần thể dục 1,2 27/11/2022